CÁC CUỘC CHIẾN TRANH TIỀN TỆ - Trang 217

Chính quyền Obama đã thực thi chính sách thâm hụt tài chính cho nước

Mỹ là hơn $1,4 nghìn tỷ trong năm 2009 và $1,2 nghìn tỷ trong năm 2010.
Chính phủ còn dự kiến sẽ tiếp tục thâm hụt $1,6 nghìn tỷ trong năm 2011 và
$1,1 nghìn tỷ trong năm 2012 – tổng cộng là hơn $5,4 nghìn tỷ chỉ trong 4
năm. Để biện hộ cho chương trình kích thích kinh tế lên đến $787 tỷ vào
năm 2009 với mức thâm hụt quá lớn, một yếu tố quan trọng là phải cho thấy
nước Mỹ còn tệ hại hơn nếu không chi tiêu. Bằng chứng thông qua số nhân
trong kinh tế học Keynes phải là một “hòn đá tảng” vững chắc.

Chẳng bao lâu sau thì người ta đã có bằng chứng. Một tháng sau cuộc

nghiên cứu của Romer và Bernstein, lại có thêm một nghiên cứu chuyên sâu
khác, còn nghiêm cẩn hơn nữa, cũng về chương trình chi tiêu này do John B.
Taylor và John F. Cogan đến từ đại học Stanford và các cộng sự của họ thực
hiện. Các kết quả trọng tâm mà Taylor và Cogan thu được là: mọi số nhân
đều thấp hơn 1,
nghĩa là với mỗi đô-la chi tiêu để “kích thích kinh tế” thì
tổng hàng hóa dịch vụ được khu vực tư nhân làm ra lại giảm xuống. Taylor
và Cogan áp dụng một mô hình số nhân được cập nhật hơn và nhận được sự
ủng hộ rộng rãi hơn từ các nhà kinh tế học; và họ cũng sử dụng các giả định
mang tính thực tiễn cao hơn về các mức lãi suất dự phóng cũng như kỳ vọng
của người tiêu dùng trước sự đe dọa từ các gánh nặng của thuế suất cao hơn
trong tương lai. Nghiên cứu của Taylor và Cogan tính ra hiệu ứng số nhân
của chương trình kích thích kinh tế này chỉ là 0,96 trong các giai đoạn đầu,
và còn chứng minh rằng sẽ nhanh chóng giảm xuống 0,67 vào cuối năm
2009 rồi sau đó chỉ còn 0,48 vào cuối năm 2010. Nghiên cứu của họ cho
thấy đến năm 2011 thì mỗi đô-la chi tiêu để kích thích kinh tế sẽ khiến cho
sản lượng của khu vực tư nhân giảm đi khoảng 60 cents. Chương trình kích
thích kinh tế của ông Obama đang làm tổn thương khu vực tư nhân và do đó
hạn chế khả năng tạo ra việc làm của khu vực này.

Nghiên cứu của Taylor và Cogan không phải là nghiên cứu duy nhất cho

ra kết luận rằng các số nhân theo kinh tế học Keynes đều nhỏ hơn 1 và các
chương trình kích thích kinh tế sẽ tàn phá sản lượng của khối kinh tế tư
nhân. John Taylor cũng từng có kết luận tương tự trong một nghiên cứu
riêng biệt khác, được thực hiện từ năm 1993. Các nghiên cứu khác, trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.