CÁI CHẾT TỪ TRÊN TRỜI - Trang 127

Hai người nhìn nhau trong nháy mắt rồi O’Brien buông rèm xuống và

vẫn quay mặt đi để Conrad không nhìn thấy. Ông thong thả đến lavabo rửa
tay mà trong bụng chưa hết run.

Sấm chớp vẫn ầm ì liên tục và qua khung cửa sổ nhỏ, một tia chớp loằng

nhoằng soi sáng buồng tắm.

Conrad bước vào nói:
— Cho tôi rửa tay với! Chà, người tôi đầy mồ hôi.
O’Brien lùi lại một bước ngăn cản Conrad không nhìn được về hướng

chỗ tắm.

— Anh có nghĩ là mưa sẽ kéo dài suốt đêm không?
O’Brien cố tỏ vẻ tự nhiên hỏi cho có chuyện nhưng một lần nữa Conrad

không để ý đến những cố gắng của ông.

— Nếu thế thì tôi không ngạc nhiên đâu. (Anh cầm lấy cái khăn O’Brien

đưa. Khi ngẩng đầu, anh nhìn thấy cửa sổ). Này, ta có nên lắp thêm chấn
song vào khung cửa sổ không nhỉ?

O’Brien cố gắng để không nhìn về phía chỗ tắm.
— Anh nghĩ có kẻ nào chui lọt qua cửa sổ à? - Ông cố nói với giọng chế

giễu. - Làm gì có chuyện đó!

Conrad đi ra cửa.
— Phải, đúng vậy. - Anh bước ra hành lang. - Weiner, vào đi.
Pete bước vào buồng tắm. Khi đi qua O’Brien, bắt gặp ánh mắt viên

thanh tra, hắn cảm thấy lạnh buốt và dùng dằng không muốn bước. Chưa
bao giờ trong đời hắn thấy hãi như vậy. Hắn ấp úng nói:

— Khoan đã! Tôi... tôi không tin rằng... - phần sau của lời nói bị khỏa

lấp bởi tiếng sấm.

— Vào đi, hấp! - O’Brien rống lên rồi đi ra hành lang. - Tao không có ý

định chờ mày suốt đêm đâu.

Có vẻ như Pete định nói thêm điều gì, ông đập mạnh cửa đóng sầm lại

sau khi xô Pete vào trong buồng. Ông nói với Conrad:

— Những đồ rác rưởi đó cứ tự cho mình có đủ mọi quyền lợi khi người

ta đối xử nhân đạo với chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.