CÁI TRỐNG THIẾC - Trang 130

CÁI TRỐNG THIẾC

CÁI TRỐNG THIẾC

Günter Grass

Günter Grass

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Khán Đài

Khán Đài

Chính trong khi hát vỡ hết kính cửa sổ trong sảnh Nhà Hát thành phố, tôi

đã tìm kiếm và tìm thấy cuộc tiếp xúc đầu tiên của mình với nghệ thuật sân
khấu. Mặc dù bị phân tán bởi sự săn đón của Markus, mẹ tôi hẳn đã nhận
thấy mối liên hệ trực tiếp giữa tôi với nhà hát, bởi vì khi mùa Giáng sinh
đến, mẹ đã mua bốn vé xem hát: cho chính mẹ, cho Stephan và Marga
Bronski và cho Oskar, và ngày chủ nhật cuối cùng của mùa Vọng, mẹ đưa
chúng tôi đi xem một vở mừng Giáng sinh, cỗ đèn chùm bên trên dàn nhạc
phô hết vẻ huy hoàng và tôi lấy làm mừng là tiếng hát của tôi đã không đập
tan nó.

Ngay từ thời kỳ đó, đã có quá nhiều trẻ con. Ở những dãy ghế hạng ban-

công, trẻ con đông hơn các bà mẹ, còn ở khoang cạnh dàn nhạc, hạng cao
cấp dành cho những người giàu có vốn cẩn trọng hơn trong việc sinh sản, tỷ
lệ ấy gần như cân bằng. Tại sao trẻ con lại không thể ngồi yên nhỉ? Ngồi
giữa tôi và cu Stephan tương đối chỉnh chu, Marga tụt khỏi ghế, mặt ghế
trống tự động bật lên, nó định trèo trở lại nhưng thấy đánh đu ở lan can thú
hơn, loay hoay thế nào bị kẹp giữa mặt ghế gập và lưng ghế, bắt đầu la ầm
lên tuy chỉ một thoáng và không to hơn lũ tiểu yêu xung quanh vì mẹ tôi đã
khôn ngoan nhét đầy kẹo vào cái mồm đang ngoác ra của nó. Miệng mút
kẹo và mệt nhoài vì đánh vật với cái ghế, buổi biểu diễn vừa bắt đầu được
một lúc thì Marga quay ra ngủ, nhưng cứ hết một hồi lại phải đánh thức nó
dậy để vỗ tay, điều mà nó làm hết sức nhiệt tình.

Hiển nhiên, vở diễn, Tôm Tí Hon, có sức hấp dẫn đặc biệt đối với tôi và

chinh phục tôi ngay từ đầu. Đạo diễn rất thông minh: không thấy Tôm Tí
Hon đâu cả, chỉ thấy tiếng chú nói và thấy những người lớn chạy như đèn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.