CÁI TRỐNG THIẾC - Trang 334

nghĩa là tình yêu. Tuy nhiên, Oskar không muốn tin rằng cái tình yêu ấy là
tình yêu; bản thân tình yêu khiến nó loay hoay đi tìm một thứ tình yêu khác,
thế nhưng quanh đi quẩn lại, nó vẫn trở về với cái thứ tình yêu xoắn nút mà
nó ghét cay ghét đắng cho tới khi chính nó thực hành cái đó trong tình yêu
và buộc phải bênh vực cái đó trước mắt chính mình như là tình yêu duy
nhất khả thể.

Maria xài bột sủi trong tư thế nằm ngửa. Bột vừa sủi bọt một cái là hai

chân nàng bắt đầu rung lên bần bật, giãy giụa và dôi khi ngay sau đợt khoái
cảm đầu tiên, chiếc áo ngủ đã cuốn lên đến tận đùi. Đến lần sủi thứ hai,
chiếc áo ngủ thường leo tới quá bụng và cộn lên bên dưới vú. Một đêm, sau
nhiều tuần toàn rốc bột vào lòng bàn tay trái nàng, tôi hoàn toàn tự phát -
bỏi lẽ làm gì có thì giờ để thỉnh vấn Goethe hay Rasputin trước- vâng, một
cách hoàn toàn tự phát, tôi đổ nốt chỗ bột phúc bồn tử trong một gói vào
hõm rốn Maria rồi nhổ nước bọt lên đó trước khi nàng kịp phản đối. Khi
miệng núi lửa bắt đầu sôi, Maria quên tiệt mọi lý lẽ làm cơ sỏ để phản đối:
bởi vì chất lượng sủi ở vùng rốn có nhiều ưu điểm hơn là ở lòng bàn tay.
Vẫn là thứ bột sủi ấy, nước bọt vẫn là nước bọt của tôi và quả là khoái cảm
vẫn không khác, nhưng mãnh liệt hơn, mãnh liệt hơn nhiều. Khoái cảm lên
đến mức độ Maria không chịu nổi. Nàng rướn người về đằng trước như thể
muốn thè lưỡi rạp mớ bột phúc bồn tử đang sủi bọt trong rốn như đã từng
làm thế với chất waldmeisster trong lòng bàn tay, nhưng lưỡi nàng không
đủ dài; rốn nàng ở xa tít, xa hơn cả Châu Phi hoặc Tierra del Fuego (Vùng
Đất Lửa). Nhưng tôi thì ở gần kề rốn của Maria; tôi sục lưỡi mình vào đó
tìm phúc bồn tử và càng lúc càng thấy nhiều hơn; tôi lang thang xa hơn, đến
những nơi không có tay kiểm lâm nào soát nổi giấy phép hái quả; tôi cảm
thấy có nghĩa vụ phải càn quét cho đến trái phúc bồn tử cuối cùng, trong
mắt, trong tai, trong đầu và trong tỉm tôi không có gì khác ngoài phúc bồn
tử, tất cả những gì tôi ngửi thấy trên đời chỉ là phúc bồn tử và tôi săn lùng
phúc bồn tử ráo riết đến nỗi Oskar chỉ nhân tiện mà tự nhủ: Maria hài lòng
với nhiệt tình hăng say của mình đấy. Chính vì thế mà nàng tắt đèn. Chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.