Và thế là Maria không còn nhớ bột sủl nữa. Tuy nhiên đối với tôi, chừng
nào tôi còn thở được và đánh trống được, cái đó - bột sủi – sẽ không bao
giờ thôi sủi và ngầu bọt; vì chính nước bọt của tôi, vào cuối hè 1940, đã
khuấy động chất waldmeister và phúc bồn tử, đánh thức những cảm giác,
thúc giục xác thịt tôi đi tìm, khiến tôi trở thành kẻ sưu tầm mùi nấm sữa
ngai ngái cùng những thứ nấm hương khác tôi chưa từng biết, khiến tôi
thành bố, phải, thật vậy, mới tí tuổi đầu mà tôi đã thành bố, bởi vì đến đầu
tháng 11 thì không còn nghi ngờ gì nữa, Maria đã mang thai, cái thai trong
bụng Maria đã sang tháng thứ hai và tôi, Oskar đây, chính là người bố.
Điều đó, cho đến nay, tôi vẫn tin chắc vì chuyện với Matzerath mãi về
sau mới xảy ra; ba tuần, không, mười lăm ngày sau khi tôi làm Maria thụ
thai trong khi nàng ngủ trên chiếc giường cũ của người anh cả Herbert lưng
đầy sẹo, ngay trước những bưu ảnh do người anh thứ hai hạ sĩ gửi về, phải,
mười lăm ngày sau, trong bóng tối, giữa những bức tường và cửa kính dán
giấy phòng không, tôi bắt gặp Maria, lần này thì không ngủ mà hổn hen trên
đi-văng nhà chúng tôi; nàng nằm bên dưới Matzerath và nằm bên trên nàng
là Matzerath.
Oskar, sau những phút suy tưởng trên tầng áp mái, đeo trống đi xuống
dưới nhà, theo hành lang vào phòng khách. Hai người không nhận thấy tôi
đến. Họ quay đầu về phía cái bếp lò gạch tráng men. Thậm chí họ cũng
không cởi quần áo cho tử tế nữa. Cái quần đùi của Matzerath tụt đến đầu
gối, quần dài thì lù lù một đống trên thảm. Váy ngoài và váy lót của Maria
cuốn lên trên xú-chiêng đến tận nách. Quần lót của nàng lòng thòng quanh
bàn chân phải lủng liểng nơi đầu cái căng chân vặn vẹo một cách tởm lợm
bên rìa đi-văng. Chân kia của nàng gập lại trên chiếc gối như thể không liên
qụan. Giữa hai chân nàng là Matzerath. Tay phải ông xoay nghiêng đầu
nàng sang một bên, còn tay kia dọn đường cho ông hành sự. Qua những
ngón tay doãng ra của Matzerath, Maria nhìn trân trân vào tấm thảm, như
đang theo dõi những họa tiết trên đó đến tận dưới gầm bàn. Ông cắn ngập
răng vào một cái gối bọc nhung và chỉ nhả ra khi họ nói chuyện. Bởi vì đôi