tiếng đài vặn nhỏ loan tin chiến thắng của lính dù ở Crete. Tôi chỉ giỏng
một tai lên khi họ truyền lời phát biểu của võ sĩ lừng danh Max Schmeling.
Theo như tôi hiểu láng máng, thì nhà vô địch thế giới đã bị trẹo chân khi
đáp xuống mặt đất đầy đá rắn cấc của đảo Crete và giờ đây phải nằm dài tự
điều trị, giống như Maria phải nằm dài sau cú ngã từ trên thang vậy.
Schmeling nói với giọng khiêm tốn bình thản; tiếp đó là những lính dù kém
nổi tiếng hơn và Oskar thôi không nghe nữa; tịch lặng, họa chăng chỉ một
tiếng ruồi vo ve, tiếng tích tắc đồng hồ như thường lệ, tiếng đài vặn nho
nhỏ.
Tôi ngồi trên chiếc ghế băng nhỏ bên cạnh cửa sổ quan sát cái bụng của
Maria trên đi-văng. Nàng thở nặng nhọc, mắt nhắm nghiền. Thi thoảng tôi
gõ trống một cách bực dọc. Nàng không hề động đậy, tuy nhiên tôi vẫn
buộc phải thở hít cùng một làn không khí với cái bụng của nàng. Cái đồng
hỗ vẫn đó và con ruồi vo ve giữa ô kính cửa sổ và rèm trên nền của.tiếng
đài phát thanh vẫn nói về cái đảo đá Crete. Nhưng tất cả những cái đó
nhanh chóng bị chỉm lấp: tôi chỉ còn nhìn thấy cái bụng ấy. Tôi không còn
biết cái bụng căng phồng ấy đang ở trong phòng nào, cũng như nó thuộc về
ai, hay ai đã làm cho nó to thế. Tôi chỉ còn biết là tôi không thể chịu nổi nó:
phải trừ bỏ nó đi, đó là một sai lầm, nó chắn tầm nhìn của mày, mày phải
đứng dậy làm một cái gì đó! Thế là tôi đứng dậy. Mày phải tìm hiểu xem có
thể làm gì được. Thế là tôi tiến lại gần cái bụng và tiện tay vớ lấy một cái gì
đó. Đây là một khối sưng phồng ác tính cần phải làm cho xẹp đi. Tôi giơ
cao cái vật tôi vừa vớ được và nhằm tìm một chỗ giữa hai bàn tay Marla
đang nằm thở cùng một nhịp với bụng nàng. Đã đến lúc rồi đấy, Oskar,
hành động đl kẻo Maria mở mắt ra bây giờ!
Lúc này, tôi đã cảm thấy bị theo dõi, nhưng tôi vẫn đứng ngây nhìn trân
trân vào bàn tay trái hơi rung lên của Maria, tuy tôi có thấy tay phải nàng
chuyển động, phải, tôi có thấy nàng định làm gì đó bằng bàn tay phải; cho
nên tôi không quá ngạc nhiên khi bàn tay phải ấy giật lấy cái kéo khỏi tay
Oskar. Có thể tôi đã đứng đó thêm mấy giây nữa, tay vẫn giơ lên nhưng