CÁI TRỐNG THIẾC - Trang 455

những kẻ đốt nhà mặc dù tôi, người dẫn dắt tinh thần của họ, có thể thừa kế
một chút gien phóng hỏa từ ông ngoại Koljaiczek.

Tôi nhớ rõ người thợ cơ khí đến gặp chúng tôi ở hầm kho ít lâu trước khi

băng tách đôi - hắn ta vừa từ xưởng Deutsche Werke ở Kiel chuyển tới
Schichau. Erich và Horst Pietzger, hai con trai của một công nhân bốc dỡ ở
Fuchswall, dưa hắn ta đến. Hắn ta xem xét kho của chúng tôi với một vẻ
chuyên nghiệp, lấy làm tiếc là không có vũ khí tiện dụng, nhưng rồi cũng
nặn ra vài lời khen ngợi miễn cưỡng. Khi hắn ta ngỏ ý muốn nói với sếp,
Moorkähne hơi ngần ngừ còn Störtebeker thì dứt khoát chỉ sang tôi. Thế là
hắn bật ra một tràng cười xấc xược và kéo dài đến nỗi Oskar gần như muốn
ra lệnh cho anh em quét bụi hắn một trận.

"Các cậu gọi cái chú lùn này là gì?" hắn nói với Moorkähne, ngón tay cái

chĩa qua vai về phía tôi.

Moorkähne mỉm cười, rõ ràng là bối rối. Trước khi cậu ta kịp nghĩ ra điều

gì để nói, Störtebeker trả lời với một vẻ điềm tĩnh dễ sợ: "Đó là Jêxu của
chúng tôi."

Đến đây thì tay thợ cơ khí tên là Walter này hết chịu nổi; hắn tự cho phép

mình lăng mạ chúng tôi ngay tại sở chỉ huy của chúng tôi. "Này, các cậu là
những người cách mạng hay một bầy trẻ trong ban hát nhà thờ chuẩn bị làm
một trò chơi Nô-en?"

Lưỡi của một con dao lính dù bật ra từ ống tay áo Störtebeker; gã mở cửa

hầm, ra hiệu cho Ăn Cắp Lửa và nói, với băng mình hơn là với tay thợ cơ
khí: "Chúng ta là ban hát nhà thờ và chúng ta đang chuẩn bị cho một trò
chơi Nô-en."

Nhưng không có gì hung bạo xảy ra cho tay thợ cơ khí cả. Hắn bị bịt mắt

và dẫn đi khỏi. ít ngày sau, chính cái tay Walter này tổ chức các thợ học

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.