CÁI TRỐNG THIẾC - Trang 552

Sau cơn khủng hoảng ấy ở khu nghĩa trang đối diện với nhà máy Fortuna

Bắc, tôi thôi đi nhảy ở Hang Sư Tử, cắt đứt mọi liên lạc với các cô gái điện
thoại mà ưu điểm chủ yếu của họ là khả năng thiết lập những mối liên lạc.

Tháng năm, tôi đưa Maria đi xem chiếu bóng. Sau đó, chúng tôi đến một

nhà hàng và ăn khá ngon. Chúng tôi trò chuyện tâm tình với nhau. Maria lo
phát ốm vì nguồn của Kurt đang cạn dần, vì công việc kinh doanh mật ong
đi xuống, vì tôi, mặc dầu “yếu đau quặt quẹo” – theo chữ dùng của nàng –
vẫn phải gánh vác cả gia đình hàng mấy tháng nay. Tôi an ủi Maria, nói với
nàng rằng Oskar lấy làm sung sướng được hết khả năng của mình, rằng
Oskar không thích gì hơn là được gánh vác một phần trách nhiệm nặng nề;
tôi khen nàng dạo này đẹp ra và cuối cùng, nói lời cầu hôn.

Nàng xin khất để có thời gian suy nghĩ. Hàng tuần liền, đáp lại câu hỏi

Yorick của tôi chỉ là im lặng và thoái thác; chung cuộc, chính cuộc cải cách
tiền tệ đã mang lại câu trả lời.

Maria nêu ra vô số lý do. Nàng vuốt ve tay áo tôi, gọi tôi là “Oskar thân

yêu”, nói tôi quá tốt để sống ở cái thế giới tệ hại này; nàng xin tôi thông
cảm và hãy mãi mãi là bạn nàng, chúc mọi điều tốt đẹp nhất cho tiền đồ của
tôi, dù tôi tiếp tục làm thợ đá hay làm gì khác. Nhưng khi tôi hỏi dồn và
muốn trắng đen rõ ràng thì nàng từ chối không chịu lấy tôi.

Và thế là Yorick không trở thành một công dân tốt, mà thành một Hamlet,

một thằng điên.

Chú thích:

[1] Ngày đầu tiên của tuần chay, rơi vào thứ tư.

[2] Chỉ nhà máy điện Cologne.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.