CÁI TRỐNG THIẾC - Trang 589

Dorothea quả đã buộc phải gội đầu ở cái bồn tráng men này, trước cái
gương xảo trá này.

Tuy không có chai dấm nào, nhưng lại có rất nhiều chai lọ khác trên mặt

bàn đá. Một gói bông và một gói khăn vệ sinh đã dùng hết nửa khiến Oskar
hết muốn tìm hiểu xem những cái lọ nhỏ kia đựng những gì. Nhưng tôi vẫn
cho rằng trong đó chẳng có gì khác ngoài những thứ mỹ phẩm thông
thường hoặc pom-mát vô hại.

Xơ Dorothea đã cắm cái lược trong bàn chải tóc. Tôi phải so đo một lúc

rồi mới quyết định rút nó ra xem cho kỹ. Thật may là tôi đã làm thế, vì
chính lúc này, Oskar khám phá ra điều quan trọng nhất: tóc nàng màu vàng,
có lẽ là vàng tro, nhưng ta không thể rút ra kết luận vội vàng từ những sợi
tóc chết mắc vào một cái lược. Chỉ cần nói Xơ Dorothea tóc vàng là đủ.

Thêm vào đó, số tóc mắc giữa những răng lược nhiều đến phát sợ, nó

mách tôi rằng Xơ Dorothea bị bệnh rụng tóc; điều này hẳn khiến nàng rất
buồn. Chắc là tại cái mũ y tá của nàng, tôi nghĩ bụng, nhưng tôi không lên
án nó, bởi lẽ làm sao một bệnh viện có thể vận hành tốt được nếu không có
những chiếc mũ y tá?

Dù cái mùi dấm có khó chịu đến mấy đối với Ọskar, việc Xơ Dorothea bị

rụng tóc, vẫn chỉ khuấy lên trong tôi một tình cảm duy nhất: tình yêu pha
lẫn với thương cảm, ân cần. Đặc điểm của tâm trạng tôi lúc đó là tôi nghĩ
ngay đến nhiều loại thuốc mọc tóc mà tôi đã nghe giới thiệu và tôi nhất
quyết kiếm cho Xơ Dorothea một vài thứ trong số đó ngay khi gặp cơ hội
đầu tiên. Mơ tới cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa chúng tôi sẽ diễn ra dưới một
bầu trời mùa hè ấm áp giữa cánh đồng lúa dập dờn, tôi bứt những sợi tóc
mồ côi khỏi cái lược, xếp thành một túm, buộc lại với nhau. Tôi thổi sạch
chút bụi và gầu, rồi thận trọng cất vật báu của mình vào một ngăn ví sau khi
rốc bỏ những gì để trong đó từ trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.