CÁI TRỐNG THIẾC - Trang 666

thay hình đổi dạng, có lẽ bây giờ chú có thể nói cho ta hay ông bố giả định
thứ hai của chú, Matzerath chủ hiệu tạp hóa, giờ ra sao rồi?”

Một lần nữa tôi nhận tội. Tôi thừa nhận rằng tôi đã giết Matzerath bởi vì

tôi muốn rũ bỏ ông và kể cho quan tòa của tôi hay tôi đã làm ông nghẹt thở
đến chết như thế nào. Tôi không trốn sau một khẩu tiểu liên Nga nữa, mà
nói: “Chính là em, thưa thày Bebra. Em đã làm thế. Cả cái tội ác đó cũng do
em, em không hề vô tội đối với cái chết đó. Xin hãy rủ lòng thương!”

Bebra cười, tôi không hiểu vì cái gì. Chiếc ghế đẩy của ông rung lên, một

làn gió từ đâu thổi bù mái tóc quỷ lùn xoã trên hàng chục vạn nếp nhăn tạo
thành gương mặt ông.

Một lần nữa tôi cầu xin lòng thương, nạp vào giọng mình một chất dịu

ngọt mà tôi biết là hiệu nghiêm và phủ mặt bằng đôi bàn tay mà tôi biết là
đẹp và dễ gây xúc động: “Hãy thương em, thày Bebra thân yêu! Xỉn hãy rủ
lòng thương!”

Bebra, sau khi đã tự chỉ định là quan toà phán xử tôi và đã sắm vai một

cách hoàn hảo, ấn một nút trên cái bảng điều khiển nhỏ mầu trắng ngà kẹp
giữa hai tay và hai đầu gối ông.

Tấm thảm đằng sau tôi chở tới cô gái mặc áo thun xanh mang theo một

cặp hồ sơ. Cô bày những giấy tờ đựng trong cặp hồ sơ lên mặt bàn gỗ sồi
ngang tầm vai tôi, nghĩa là quá cao để tôi có thể nhìn thấy cụ thể những gì
cô bày ra. Rồi cô đưa tôi một cái bút máy: tôi phải mua lòng từ bi của Bebra
bằng chữ ký của tôi.

Tuy nhiên, tôi cũng đánh bạo hỏi vài câu. Tôi không thể cứ nhắm mắt mà

ký.

“Tài liệu trước mặt chú,” Bebra nói, “là một bản hợp đồng làm việc

chuyên môn. Phải ghi tên đầy đủ của chú. Chúng tôi cần biết mình giao
dịch với ai. Họ và tên: Oskar Matzerath.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.