CẠM BẪY NGƯỜI - Trang 38

Ông Mầu đem mồi quân tử ra khiến ông nghị phải nhận mình là bịp thì

ông nghị lại lấy mồi chí hiếu bắt ông Mầu đã quých lại quých thêm. Hai con
cáo già xoay nhau cùng bằng luân thường, đạo lí cả. Thì ra dù là bịp hay là
lương thiện, ta vẫn bị cái luân thường, cái đạo lí nó thuốc ta, hoặc ta bịp ta!
Ta giống mọi người, mọi người cũng giống ông Mầu, lại đến lượt ông Mầu
giống ta, chung quy nhất loạt đều để cho cái luân lí, cái đạo đức nó vẫn bịp
mình mà không biết!

Cho nên sau khi nghĩ ngợi hồi lâu, ông Mầu đứng lên ra… mở két! Sự

không ngờ là ông Mầu lại trao thêm tiền cho người đã bịp mình một cách
cảm động nữa, và thêm:

- Ba trăm bạc là quý nhưng gặp một người… tri kỉ còn quý hơn. Tôi

chẳng chịu mang tiếng tiểu nhân với ngài.

Ông nghị cầm lấy tiền:

- Dù sao tôi cũng biết phân biệt những ai tiểu nhân, những ai quân tử ở

đời. Chúng ta còn nhiều phen gặp gỡ.

Rồi ông đẩy ghế, đứng lên.

Nhưng ông Mầu giữ lấy vạt áo ông nghị, cười mà rằng:

- Khoan đã!… Đệ đã được rõ cái tài của huynh đâu!

Ông nghị cũng bật cười, lại ngồi xuống. Hôm nay, ông Mầu mới được

dịp đặc biệt rõ rằng bốn đồng tiền giấy tuy là những vật vô tri vô giác thật,
nhưng ai để công luyện tập cũng có thể sai khiến nó cứ lộn tung trong cái
bát cái đĩa, rồi úp sấp hay lật ngửa theo như ý muốn của mình…

*

* *

Khối óc của người ta còn có nhiều phen nghĩ cách chống lại được cả tạo

vật, biến đổi được cả cơ giới, lẽ tất nhiên chẳng khi nào người ta chịu để
yên cho bốn đồng tiền giấy kia được tự do úp sấp, lật ngửa. Cái công dụng
của sự sấp, ngửa kia lại còn to tát đến nỗi tuỳ nó, người ta phải bán nhà,
cầm ruộng, hoặc là được tậu ruộng, cầm nhà thì tìm cách sai khiến được
đồng tiền cho tuỳ theo ý muốn, khó đến thế nào nghĩ cũng phải ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.