CẠM BẪY NGƯỜI - Trang 46

với bọn dân Ố Nàm

[28]

ta vậy. Không tiện rút bất, đánh tổ tôm, tài bàn,

cũng không tiện mở bát, Việt Nam với Trung Quốc dùng trạc xếch giao
chiến với nhau.

Người Tàu rất có tài buôn bán, cả thế giới đã phải nhận như vậy. Nếu

đánh bạc cũng được gọi là buôn bán thì về sự “buôn bán”, người Tàu cũng
dễ phát hiện hơn ta. Lẽ này, vào lúc mấy ông thợ bạc đánh trạc xếch với vợ
chồng chú khách buôn lê, lại càng rõ rệt lắm.

Những tay rích

[29]

mới có dăm canh đã bị lột trần. Mọi người rất căm

giận Thần đỏ đen không sao được cho nên vào hồi ấy, nếu ta đi qua phố
Hàng Bạc vào lúc tối, ta thường thấy mấy ông thợ bơ phờ, lảng vảng, lượn
quanh với nhau. Người này hỏi:

- Thế nào?

Người kia:

- Hiện nguyên hình rồi! Chó quá, lại trần như nhộng!

Lại một người khác:

- Cái thằng Cắm ấy nó có Thần phù hộ à? Khi nào mình chịu thua mãi

như thế? Tất cả… xoay!

Đánh bạc chỉ cốt thịt người ta mà càng húc bao nhiêu lại càng tổ cho

người ta thịt lại, cái lẽ phải xoay là lẽ tất nhiên. Lúc đầu, mấy ông thợ bạc
cũng xoay đấy, nhưng trong cái ngón xoay còn thấy sặc lên những mùi mê
tín về quỷ thần, thiên địa nên chỉ không công hiệu mấy là phải. Thấy vợ
chồng chú khách canh nào cũng được, lại sẵn cái quan niệm rằng dân Tàu
có thờ thần tài quyền linh thiêng vô hạn, mấy ông thợ bạc không cho lẽ thua
được là do đỏ đen nữa, quyết đoán là vợ chồng chú được Thần phù hộ cho.
Họ cho rằng cần phải làm Thần mất thiêng thì mới mong “mở mặt” lên
được.

Vợ chồng chú Cắm lại ở chung nhà với một người thợ cũng là tín đồ

thành kính của “đạo Đỏ Đen”. Trước khi hai vợ chồng lôi nhau đi dậy hoá
thường vẫn thắp hương lên khấn vái trước bàn thờ thần tài một cách giấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.