CẠM BẪY NGƯỜI - Trang 84

Thần Đỏ Đen? Tôi có cái tư tưởng ít ai nghĩ tới là bỏ luật cấm sự cờ bạc, cái
sự giải trí của loài người rất có thú say sưa ấy, tôi muốn khuyến khích nó,
cổ động cho nó mạnh lan rộng, than ôi! Tiếc thay!

Sốt ruột vì cái luận điệu rồ của Vũ, Xuân gạt lời:

- Thôi, xin ông, van ông! Sao mà ông… phẫn thế?

Bây giờ anh Vũ mới nói giọng thường:

- Chứ không ư? Vì lẽ gì, bác có muốn biết? Trước hết, bác hãy nên biết

cái lẽ mẹ ấy đã; hai thằng cha kia mời được tôi đến tận nhà đánh bạc là bởi
lão Đại Thiềng giới thiệu cho chúng tôi biết là hai ông phán nhà băng trong

khi đồng thời, lão rước tôi lên nhà ông phán Thống s

[44]

! Tôi tưởng…

chắc hai thằng cha kia cũng tưởng… thế là ba thằng quen nhau, ấy cái bọn
cờ bạc dông dài chúng ta kết bạn nhau một cách dễ thế đó!… Nhưng hôm
nay tôi đã tỉnh ngộ. Hai thằng cha kia mà tôi vẫn tưởng là bử, té ra chỉ là hai
ông thợ giày… mà lại thợ giày bịp non!

Đang vui câu chuyện, hốt nhiên anh Xuân bắt tay tôi rồi ra nhảy lên một

chiếc xe, bảo xe kéo một mạch.

Tôi còn ngơ ngác… ông ấm đã tiến đến trước mặt tôi rồi. Ông ta nói:

- Đó, biết mà! Nó lẩn mặt tôi.

Chúng tôi vẫn mang cái bộ đãng tử đi nghênh ngang giữa phố từ nãy đến

giờ.

Ông ấm tiếp:

- Tôi sở dĩ trọng Xuân là vì hắn có mẽ người, trông không lộ tẩy. Phái

hắn đi đến những chỗ sang trọng phong lưu, tôi rất vững dạ, còn những anh
khác, tôi vẫn sợ vì nó có vẻ… bịp thế nào…! Ôi! Cái vẻ mặt bịp của một
con bạc bịp sao mà nó khó tả! Nếu dịch địa vào những người khác thì đủ
mặt nhân vật của cái làng b… này, không một anh nào là tôi không nghi.
Lắm khi tôi nghi cả tôi nữa. Đại khái lúc ngồi vào một đám bạc, mỗi cử chỉ
của mình đều giữ gìn cẩn thận đấy nhưng mình vẫn cứ vơ vẩn nghĩ đến câu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.