CẠM BẪY NGƯỜI - Trang 85

không biết hình như có anh nào nó khẽ nói: “Thôi đi, bịp! Bịp! Ông đã thừa
biết, mày đừng có vờ đóng kịch vai ông hậu, ông quan!”

Nói xong, ông ấm cả cười. Rồi ông thêm:

- Thế mà thiên hạ họ không nghi ngờ gì! Đủ biết họ cũng mù thật!

Đến lúc ông đã vui, tôi mới lựa lời hỏi ông về một câu nói khiến tôi băn

khoăn mãi:

- Thế cụ có giận Xuân không?

- Cũng giận mà không giận. Không giận vì người ta có quyền tìm một

con đường tự lập. Mà giận là vì những cử chỉ của Xuân có tính chất đê hèn.
Chúng tôi ấy à? Đã làm nghề này thì ít ra chúng tôi phải có nghĩa khí trong
sự ăn ở với nhau cũng như bọn Lương Sơn Bạc! Dù là bịp là cũng phải có
một phương diện cho thiên hạ phải phục. Còn như Xuân… thì thôi!!

Đến đây, ông ấm thất vọng, giơ tay lên giời, ông lại nói:

- Hiện nay, hắn đang chung lưng với một người nữa làm cái sòng ở Chợ

Chu. Thôi, dù hắn có những chứng ăn mảnh với bồng tiền, tôi cũng sẵn
lòng tha thứ cho, tôi cũng chỉ mong cho hắn khá!

- Bồng tiền, thế là cái gì ạ?

- Bồng tiền là được nhiều nhưng về khai man. Thí dụ tôi phái hắn đi bắt

mòng, hắn lại được độ năm chục. Hắn kêu là được có ba chục rồi lại cưa
nứa
, thành thử tôi được chia có mười lăm đồng. Nhưng tôi có đâu tẹp nhẹp
mà phải nói này nọ. Tôi biết vậy mà thôi. Cái tính ăn gian, ăn cắp là cái tính
loài người, tôi làm gì được! Như lần hắn sang Bắc về, chắc ông thừa biết.
Hắn kêu chỉ lấy có hai chục mà để cả bốn chục cho xừ Vân. Thật vậy hay
không, nào tôi có biết!

Tôi vội phải làm trạng sư ngay cho người vắng mặt:

- Có thế, thật chứ không phải hắn hụt tiền đâu. Tôi xin cam đoan với

cụ…

Ông ấm ra vẻ nghĩ ngợi, gật gù…

Nhưng ông lại kể lể:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.