CẠM BẪY NGƯỜI - Trang 93

XII

Nạn kinh tế, sở liêm phóng với ông ấm B…

Hai ống quần của tôi, lúc này nếu đem gột tạm thì mấy gáo nước dội vào

nó tất thành một thứ nước có phù sa; đôi giày tôi dận có đến mấy lớp bùn
bao bọc quánh lại, trông không thấy giày đâu nữa, thật là hai cái chân một
bác thợ cày. Cái áo tơi của tôi hầu như đã ngấm lâu vào nước và cái mũi thì
thật là hai cái ống máng lúc giời mưa to. Ấy tôi ăn mặc như thế, đang đi tìm
một người
.

Nếu tôi đã có thêm được cái đèn và cái thùng thì tôi đã thành ông

Diogène

[46]

“cả xương lẫn thịt”.

- Mời ông ngồi chờ cho một lát, ba con cũng sắp về rồi, chỉ độ 15 phút

nữa thôi…

Đó là lời cậu con trai ông ấm B…, một đứa trẻ kể vào hạng thường ra thì

chưa biết gì nhưng sinh vào cửa con một người như ông này, đã thành ra rất
tinh khôn, ăn nói lễ phép, xem ra ý có thể được giáo dục cho một cách chu
đáo lắm. Tôi kéo ghế ngồi, vẫn nóng ruột lắm, nhưng cũng dễ chịu: sống
lưng được dịp đỡ mỏi, hai ống chân đỡ nhức.

Ngoài giời, như một đứa trẻ tinh nghịch, sau mỗi lúc ngớt được dăm

phút lại tuôn nước xuống ào ào. Đã sang hè rồi, không ngờ còn có trận mưa
ít có ấy: suốt từ sáng đến trưa! Suốt từ sáng đến trưa, tôi đã đội giời mưa đi
lùng gần khắp Hà Thành, thoạt đầu đến gõ cửa nhà ông ấm này, vì chủ nhân
vắng nhà, tôi lại chạy lại đằng kí Vũ, kí Vũ bảo xuống tận ô tìm nhà lão
Sinh, lão Sinh lại mách tôi nhà của tham Ngọc ở tận gần ô Yên Phụ để cho
sau cùng tham Ngọc lại tống cổ tôi bò về đằng ông ấm B… Mang trong
lòng cái bực tức, trong hai chân ngót mười cây số đã đến lúc không sao
được nữa, tôi vẫn chưa xong cái phận sự: tìm một người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.