CẤM CUNG DIỄM SỬ - Trang 23

Huệ Trưng nghe lệnh, đáp: “Tuân lệnh”, rồi lại nói với Lục Kiến

Doanh:

- Lương Sơn xưa nay là căn cứ địa của nhà Thanh ta, thành trì kiên

cố, bỉ chức nghĩ rằng lo việc lương đài rồi vẫn phải hoàn thành
trách nhiệm của người đứng đầu một đạo. Ấn tín, sổ sách tài chính
vô cùng quan trọng cho nên lần này, bỉ chức sẽ cùng tổng binh
Trần Thắng Nguyên áp tải một vạn lạng bạc vốn là tiền lương,
thưởng cho nhân viên, binh lính đến Lương Sơn luôn, tránh xảy ra
tổn thất sau này.

Nói xong, Huệ Trưng cùng Trần Thắng Nguyên khép nép xin

lui ra. Sự thực thì trong đầu Huệ Trưng đã tính toán cả rồi: Lương
Sơn có kiên cố đến đâu cũng không chống cự nổi thế như chẻ tre
hiện nay của quân Thái Bình, sớm muộn gì cũng như cả nằm trên
thớt mà thôi, lúc ấy vợ con mình chắc chắn sẽ trở thành miếng
mồi ngon cho bọn nghĩa binh đó. Chính vì vậy, Huệ Trưng đã bàn
riêng với Trần Tổng binh:

- Cứ nhìn tình thế hiện nay, toàn bộ nha môn phủ đài đều đã

thực hiện kế “vườn không nhà trống”, còn có thể sắp xếp lương
đài ở đâu được chứ? Hai ta nếu làm thế chẳng khác nào tìm đường
mà về với diêm vương! Bây giờ tôi tặng cho ông 1000 lạng bạc, ba
mươi sáu chước, chước chuồn là hơn hết!

Rồi Huệ Trưng giao cho Trần Thắng Nguyên 1000 lạng bạc,

dặn dò ông ta hãy mau mau mà trốn về nhà. Huệ Trưng đến từ
biệt Lục Kiến Doanh một lần nữa, rồi sai người đưa Phú Sát thị,
Uyển Trinh và Quế Tường về huyện Kinh lánh nạn ở phủ Ninh
Quốc, còn mình đem theo ngân phiếu, chạy đến chỗ tuần phủ
Giang Tô Dương Văn Định tạm thời lánh nạn. Chẳng bao lâu quân
Thái Bình chiếm được thành Nam Kinh, Dương Văn Định lo sợ Nam
Kinh thất thủ thì Trấn Giang sao có thể giữ vững được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.