CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 152

Trong tầm mắt cô nhìn thấy Hồ Tuyết Lâm đang ngồi ở trước mặt mình,

đứng sau lưng cô ta là vài người đàn ông trông rất đáng sợ.

"Thiên tính vạn tính, rốt cuộc tôi cũng đã nắm lấy được cơ hội này." Hồ

Tuyết Lâm nhìn Nghiêm Thấm Huyên đang dung dằng muốn thoát khỏi sợi
dây trói, bỗng nhiên đứng bật dậy, nhanh chóng đi về phía cô dung toàn lực
hung hang cho cô một bạt tai.

Nghiêm thấm Huyên bị cô ta tát cho lệch mặt, nửa bên mặt trái nhanh

chóng sưng đỏ lên, hai lỗ tai của cô ong ong.

Hồ Tuyết Lâm hung tợn nhìn chằm chằm cô, "Nghiêm Thấm Huyên, cô

đê tiện đã phá hủy hết cuộc đời của tôi cô có biết không hả? !" Giọng nói
không tự chủ được mà cao vút lên, âm thanh bén nhọn cơ hồ muốn đâm
rách lỗ tai người nghe, "Doãn Bích Giới mới nói bóng nói gió hai câu, đã
làm cho tôi không có đường đi xuống ở trong làng giải trí, Thân Danh Bại
Liệt, đạo diễn cũng đã đưa ra áp phích tuyên truyền rồi, lại dám gạch tên
của tôi, lúc ấy có bao nhiêu người ước ao tôi đi vào cái vòng luẩn quẩn này.
Mà bây giờ, cô có biết tại sao người ta lại chê cười tôi không? !"

Nghiêm Thấm Huyên nghe cô ta nói..., lạnh lùng quệt quệt khóe môi,

hồi lâu nhỏ giọng thì thầm, "Không phải cô có Lục Thiêm Lịch đó sao?"

"Cô còn dám nói!" Hồ Tuyết Lâm tức giận đến toàn thân phát run, mạnh

bạo đá vào vai cô, Nghiêm Thấm Huyên bị một cước này của cô ta làm cho
ngã xuống đất, đau như muốn mất đi tri giác.

"Tôi, Lục Thiêm Lịch?" Hồ Tuyết Lâm lớn tiếng cười, chăm chú nhìn

cô, có chút nước mắt mơ hồ chảy ra trong tiếng cười điên loạn, "Hẳn là cả
đời chỉ có thể sống dưới cái bóng của Lục Thiêm Lịch!"

Mấy chữ này lọt vào tai cô, Nghiêm Thấm Huyên nằm trên mặt đất đau

đến xé ruột gan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.