CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 280

"Từ nhỏ nó rất thân thiết với mẹ nó, đối với ta chỉ có lạnh nhạt, mấy

năm nay mới khá hơn một chút." Trần Thế Phương nhìn xa xăm, than thở
nói: "Nhưng sau này ta mới biết, đứa nhỏ này kỳ thật rất quan tâm đến ta,
ngay cả bác sĩ tư nhân của ta đều là do nó lặng lẽ mời bác sĩ tốt nhất tới."

"Huyên Huyên, nó đối tốt với con, trong lòng ta hiểu rõ, nó thận trọng,

rất nhiều chuyện trong lòng nó đã sớm có dự liệu, sớm có chuẩn bị, có một
số việc kỳ thật không giống với bản chất bên ngoài, mặc dù nó không thói
quen nói ra, nhưng điều nó không hi vọng nhất là vì nó mà con chịu tổn
thương, khổ sở đau lòng."

"Nó đi theo hắc đạo ta cũng không có ngăn cản nó, cũng không ngăn cản

được, những năm kia tận mắt chứng kiến những thủ đoạn cực kỳ cay nghiệt
nhưng thành thạo của nó, thế nhưng ta chưa bao giờ thấy nó vì ai mà hao
tổn tinh thần như vậy." Trần Thế Phương dừng một chút, ánh mắt như muốn
nhìn thấu cô, "Ta có lỗi với mẹ nó, cũng rất xin lỗi Tiểu Khanh, chỉ hy vọng
nó cả đời có con bên cạnh, có thể thật vui vẻ bình an."

Nghiêm Thấm Huyên nghe những lời này, xa xa trông thấy Trần Uyên

Sam đi tới, trong lòng nhất thời dâng lên ngàn vạn suy nghĩ, hốc mắt có
chút ẩm ướt gật đầu với Trần Thế Phương.

****

Trần Thế Phương muốn ở lại nghĩa trang một lúc nên bảo bọn họ về

trước, Trần Uyên Sam đưa Nghiêm Thấm Huyên về đến nhà, thay quần áo
khác chuẩn bị đi ra cửa.

Nghiêm Thấm Huyên từ phòng ngủ ra ngoài nhìn thấy anh lại muốn đi

ra ngoài, cắn cắn môi, nhìn theo bóng lưng của anh khe khẽ nói, "Anh đi
đâu vậy?"

Trần Uyên Sam nghe thấy âm thanh khe khẽ ở sau lưng, quay đầu lại

nhìn cô đang đứng ở cách đó không xa nhìn anh, cảm thấy trong lòng khẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.