CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 348

tay của anh, anh mới phản ứng kịp vội vàng lui ra một chút, còn chưa đã lại
tiếp tục hôn cô vài cái.

"Bác sĩ nói. . . . . . Hiện tại không thể." Anh có chút ảo não nhìn nàng, cố

gắng khôi phục lại hô hấp của mình, cô nhìn anh thấy trên mặt làm sao cũng
không che được vẻ chưa thỏa mãn dục vọng, nghĩ một lát, đỏ mặt nhỏ giọng
ghé vào lỗ tai anh nói một câu.

Anh nghe xong thì sững sờ, nhìn kỹ khuôn mặt nhỏ nhắn đã ửng hồng

của cô, hồi lâu khóe miệng cong lên, "Nếu bà xã đại nhân đã nguyện ý giúp
đỡ, vậy anh liền nhận."

Một đoạn thời gian trước Nghiêm Thấm Huyên thích ngủ, sau lại bởi vì

có con, đã hơn một tháng không cho anh chạm vào, bình thường anh không
nỡ để cô giúp mình như vậy, nhưng bây giờ đã thật sự là nhịn không nổi
nữa.

Nghiêm Thấm Huyên đưa tay kéo khóa quần của anh xuống, nơi kia lập

tức được giải phóng ra ngoài, anh thở hổn hển, liều mạng mới nhịn được
không bắn ra ở trong tay cô. Cô ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt của anh, cắn
răng, đỏ mặt nhẹ nhàng lấy tay cầm lấy vật nóng rực đó.

Toàn thân anh chấn động, khàn khàn rên rỉ, "Bảo bối, em đúng là muốn

giết chết anh mà."

Cô da mặt mỏng, bị anh nói thế lại càng ửng đỏ, không để ý còn nhẹ nhẹ

nắm chặt, anh hít vào một hơi, biểu hiện trên mặt vừa khổ sở lại hưởng thụ,
nhìn bộ dáng ý bảo cô tiếp tục.

Nghiêm Thấm Huyên vừa hoạt động vừa nhìn vẻ mặt anh, dần dần cũng

tỉnh táo lại động tác trên tay lúc nhanh lúc chậm, hình như dần dần đã tìm
được kỹ xảo, hơn nữa lúc chạm đến điểm nào đó, anh còn nhắm mắt lại thở
ra một hơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.