CÁNH ĐỒNG BẤT TẬN - Trang 6

Phần 2

Cánh đồng không có tên. Nhưng với tôi và Điền, chẳng có nơi nào là vô
danh, chúng tôi nhắc, chúng tôi gọi tên bằng những kỷ niệm mà chúng tôi
có trên mỗi cánh đồng. Chỗ chị em tôi trồng cây, chỗ Điền bị rắn cắn, chỗ
tôi có kỳ kinh nguyệt đầu tiên… Và mai này khi trôi dạt đến một nơi nào
khác, nhắc đến cánh đồng này với cái tên của chị, chắc chúng tôi sẽ xốn
xang.

Sáng sớm ngày thứ ba, chị ngồi dậy được, ngó quanh, chị hỏi, “Trời đất ơi,
chỗ nào mà vắng tanh vậy nè”. Làng xóm xa xa đằng phía những rặng dừa
xanh thẩm. Đồng đất trống trơn, trên đôi bờ kinh chơ vơ những cây gòn.
Hai đứa nhỏ đầu mướt sương đang hí húi trộn thức ăn cho vịt, nhìn chị
ngạc nhiên đến ngây ngất. Giọng nói chị không bị thương tích gì hết, trong
vắt và ngọt ngào.

Chị hỏi “Tắm ở đâu, mấy cưng ?”. Tôi chỉ xuống kinh. Chị ngó những váng
phèn, ngao ngán. Điền nói, đằng kia có một cái ao.

Đó là một hố bom cũ, bình bát mọc quanh, rau muống chằng chịt phủ kín
mặt nước, cọng rau ốm nhằng, đỏ au. Chỗ này, hôm qua, Điền đã câu được
những con cá thát lát ú mềm. Chị trầm mình dưới đó rất lâu, chẳng kỳ cọ
gì, chỉ để nước lạnh chườm dịu lại những chỗ đau. Lúc chị lên bờ, tôi thấy
máu lợn cợn theo những giọt nước nhỏ xuống giữa hai đùi, chắc chị đã làm
gì với chỗ keo dán ác nghiệt ấy. Rồi cũng lâu lắc, cũng cà nhắc từng bước
ngắn như lúc đi, chị với tôi quay lại bờ kinh. Điền hí hửng khi thấy chị chịu
mặc chiếc áo sơ-mi thẫm phèn và cái quần cụt quăn queo của nó.

Chỉ có cha lầm lì dọn cỏ quanh chòi. Chỉ có cha là hờ hững với thành quả
của hai chị em tôi. Không chấp thái độ lạt lẽo của cha, chị ngó về phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.