CÁNH ĐỒNG HOANG - Trang 7

chiếc xuồng đang chờ. Chiếc xuồng anh cặp sát lại chiếc xuồng kia. Anh và
người giao liên kia quen biết nhau đến nỗi không cần phải chào hỏi, và
cũng không có thói quen bắt tay khi gặp nhau. Anh hỏi:

- Khách bao nhiêu?
- Mười lăm! - Anh giao liên kia đáp.
- Ở đâu về?
- Khu có, Rờ có!
Anh giao liên vừa nói vừa trao quyển sổ học sinh cho anh. Anh

lật sổ dưới ánh đèn pin của anh giao liên, và anh cầm lấy cây bút của anh
giao liên, đặt vào giấy, ngoáy một chữ ký. Xong, hai người không nói gì
thêm, anh giao liên kia quày mũi xuồng, chống xuồng băng qua mặt nước
mênh mông.

Còn anh, anh quày vào mí rừng, nói:
- Đi! Các đồng chí!
Từ trong bóng tố của mí rừng, tiếng người lao xao, và tiếng

mái dầm động nước. Năm chiếc xuồng, mỗi xuồng ba người nối nhau, đâm
mũi ra, hướng theo chiếc xuồng anh.

Trên mặt nước mênh mông của cánh đồng không có những con

đường mòn, người đi phải đi theo hướng. Anh giao liên Đô lấy những vạt
rừng, những tàn cây xa còn nhô trên mặt nước làm mốc, theo thói quen và
thuộc lòng như quán tính, anh hướng dẫn đoàn xuồng cán bộ, đi giữa trời
nước lu mù. Hễ gặp một dề lục bình thì anh dùng cây sào vít lên để ngụy
trang, đi một đoạn xa, xuồng anh thành một chiếc xuồng chở lục bình. Và
những chiếc sau, cũng như anh, xuồng được ngụy trang bằng lục bình từ
mũi đến lái.

Đi trên cánh đồng mà như đi đêm trên mặt biển. Đi trong tiếng

gió lạnh của đồng nước, và tiếng pháo nổ rền rền.

Chợt”có tiếng trực thăng “lạch cạch” từ xa. Anh Đô rà cây sào,

quay lại sau, ra lệnh:

- Tản ra!
Lập tức, những chiếc phía sau, mái dầm rà lại, chiếc hướng về

phải, chiếc hướng bên trái, mỗi nơi một chiếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.