CẢNH SÁT ĐẶC NHIỆM TEXAS - Trang 203

- Sau khi anh đưa em về nhà, anh đã chạy xe lang thang hàng giờ liền.

Anh bị ám ảnh bởi những đánh giá sai lầm của mình. Anh còn đợi bản án,
khi kẻ làm hại em được xử trắng án một phần nhờ vào sự làm chứng của
anh. Anh nhìn thấy em ngồi trên ghế, bình thản và tự phụ. Em thậm chí còn
không hề khóc. Sau đó em bước ra khỏi phòng xử án, đầu ngẩng cao, đi
theo bố mẹ em. Không bao giờ anh có thể quên được hình ảnh đó.

Anh mở mắt ra. Còn Josie thì đứng bất động ở ngưỡng cửa và nhìn anh.

- Chúng ta luôn luôn ở vào hai phe đối lập nhau, Brannon ạ. - Cô nói,

không hề mỉm cười. - Anh chẳng tin được ai cả. Em cũng thế. Giờ thì
không ai tin được ai nữa.

- Ít ra thì em cũng đã được trắng án khi kẻ rác rưởi đó đã bị chết sau khi

hắn đã hãm hiếp và định bóp cổ một phụ nữ.

- Chẳng quan trọng gì cả. Em có một công việc tốt, đồng nghiệp đánh giá

em rất tốt và em có một tương lai trong văn phòng của chưởng lý.

- Vậy sao? Thế em không muốn có một gia đình hay sao? Em không

muốn có con cái hay sao?

- Em không muốn lấy chồng.

Marc cứng người lại. Anh vừa mới hiểu ra vì sao cô chấp nhận chịu đựng

anh vào cái buổi tối đáng nguyền rủa ấy. Sau những gì cô đã sống từ thời
thiếu niên, chỉ có mỗi một lý do giải thích vì sao cô đã chấp nhận trao thân
cho anh: đó là vì tình yêu. Cô yêu anh - hay đúng hơn là cô đã từng yêu
anh. Còn anh thì đã xử sự như một kẻ khốn nạn. Sau cú sốc vì bị tước đoạt,
anh đã đối xử với cô như đối với một kẻ bị bệnh dịch hạch. Anh đã ra lệnh
cho cô mặc quần áo lại, rồi đưa cô về nhà cô, để cô đứng chôn chân ở đó...
Và, trừ một cuộc điện thoại ngắn gọn trong đêm để chắc chắn là cô không
định tự tử, anh đã không bao giờ liên lạc với cô nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.