CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 169

người sống sót cũng thầm cảm tạ trời đất đã buông tha vào những giây phút
cuối cùng.

Vậy là những mất mát đầu tiên đã qua đi. Những người còn lại một lần

nữa tiến lên, hướng về chân trời mới. Chính lúc này, họ mới cảm thấy mình
quá nhỏ nhoi giữa trời đất. Còn đối với nhóm ba trăm, họ lúc này đã thật sự
phục những người Anh Cát Lợi. Nếu đổi lại, họ không đi trên chiếc “Người
khai sáng” mà là một chiếc Định Quốc thì có lẽ cũng khó lòng vượt qua.
Nghĩ như vậy, họ cũng thôi không còn lo sợ nữa. Thay vào đó là lòng háo
hức đặt chân lên xứ sở sương mù. Họ cũng quyết tâm ngày nào đó trong
tương lai chính mình cũng sẽ đóng cho Đại Việt những chiếc thuyền lớn
hơn và an toàn hơn. Họ cũng bất chợt nhớ lại câu nói của Toản năm xưa
“Chính các khanh sẽ là những người anh hùng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.