CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 298

Sophia đứng đó, thật rạng rỡ trong bộ váy màu tím thật đẹp. Bao nhiêu

ưu phiền mấy tháng qua cũng dường như biến mất chẳng còn tăm tích. Vừa
nhìn thấy Bàn, Sophia lao nhanh tới, ôm chầm lấy. Dưới ánh nắng vàng
lung linh huyền ảo của những ngày cuối thu, hình bóng của hai người hòa
vào khung cảnh xung quanh như một bức tranh thật hoàn mĩ.

Bàn ôm lấy Sophia, nhấc bổng cô lên rồi cả hai quay cuồng trong nhịp

đập của con tim. Họ đã chờ đợi nhau quá lâu rồi. Bao khắc khoải nhớ mong
giờ đây chỉ còn là kỷ niệm, những gì trước mắt mới là hiện hữu. Sau giây
phút vui mừng và hứng khởi tột độ, họ lặng nhìn nhau. Bàn đặt lên môi
Sophia một nụ hôn nồng cháy. Thời gian đang trôi đi bỗng như dừng lại.
Đâu đó trên những cành cây phong già cỗi bỗng vang lên tiếng hót líu lo.
Dường như chim trời cũng muốn chung vui cùng đôi bạn trẻ.

Hai người lại nhìn nhau rồi cùng ngả lưng trên thảm cỏ xanh. Họ trao

cho nhau những lời nói yêu thương, chia sẻ buồn vui trong chuỗi ngày dài
chờ đợi. Sophia kể lại rằng cô nhớ anh đến dường nào, ngay cả những
những cơn ác mộng giữa đêm khuya cô thấy anh nằm xuống. Ngược lại,
Bàn cũng kể cho cô những tháng ngày rong ruổi buồn chán trên biển khơi,
những trận đánh sặc mùi thuốc súng. Rồi họ cùng bàn với nhau về những
dự định trong tương lai.

…………… Mấy ngày sau, Bàn lại tìm đến điện Buckingham. Mục

đích hôm nay của anh không phải là vì muốn gặp Sophia hay là vì một lý
do chính trị nào khác. Đơn giản là vì anh muốn đưa Sophia về Đại Việt.
Trước mặt George III, Bàn dù gì vẫn còn đó một chút tâm lý hồi hộp. Anh
không biết nhà vua sẽ có thái độ nào khi anh đề cập đến việc này. Suy nghĩ
một hồi lâu, rốt cuộc anh cũng tìm được câu nói thích hợp để bắt đầu:

- Bệ hạ, nghe nói dạo gần đây sức khỏe của Ngài không thật tốt lắm.

Ngài đã khỏe hẳn chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.