CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 53

- Ài... Tôi tin vào cách nhìn của ông. Nhớ năm đó, nếu không có ông,

tôi đã bị Nguyễn Lữ bắt được ở Gia Định rồi, lại nhờ ông cầm cự, Hoàng
thượng mới tạm lánh ở hải ngoại thành công.

Dừng lại một lúc, ông lại hỏi:

- Theo ông, ta phải làm thế nào?

- Lệnh vua khó cãi. Biết là sẽ chết, ta cũng phải tiến quân. Ông xem.

Phú Yên là một thành nhỏ. Nhưng đứng từ đây vẫn nhìn thấy tường thành
của nó. Quả không hổ là tiền đồn vững chắc của giặc Tây Sơn. Trong thành
có khoảng bảy nghìn tinh binh, lại do tướng Huy trấn thủ, có thể nói là bất
khả công phá.

- Ông nói đúng. Tướng Huy tuy trẻ nhưng tài còn trên cả tướng Hưng.

Tôi từng ba lần phái người khiêu chiến. Kết quả, cả ba lần đều thảm bại, lại
chết mất ba tùy tướng. Chờ chúng ta là Hỏa Hổ đặt ở hàng trăm lỗ châu
mai. Không thể dùng thang dây leo tường. Chỉ còn cách dùng trục phá
thành. Nhưng ông xem. Phía trước hào sâu nửa trượng, lại cắm đầy chông
gai.

- Tôi bảo ông này. Tối đến, ông sai người đứng từ xa, bắn hỏa tiễn vào

thành. Cứ cách một canh giờ lại bắn một đợt. Tuyệt đối không công thành.
Ta liên tục làm trong ba ngày, chờ tín hiệu của Nguyễn Văn Thắng. Đó là
lúc tốt nhất để hạ thành.

- Còn sau đó?

- Nghe lời tôi. Chỉ đánh nghi binh ở đèo Cù Mông, không được vượt

đèo. Chắc chắn nhà Tây Sơn lúc này sẽ bỏ thành Quy Nhơn, nhân lúc
chúng ta tập trung vào Quy Nhơn mà xua đại quân tái chiếm Phú Yên, kẹp
quân ta vào giữa, ép chết chúng ta trong thành Quy Nhơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.