CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 92

phương biên soạn. Em muốn sử dụng loại chữ viết này làm ngôn ngữ chính
thống của Đại Việt ta. Có như vậy, ta mới dần thoát khỏi lệ thuộc vào người
phương Bắc.

- Anh cũng từng nghe cha nói. – Thùy lại xen vào – Cha nói: “Khi nào

Đại Việt có chữ viết của riêng mình thì mới là Quốc Gia đúng nghĩa”. Vậy
em tính làm sao?

- Em đã giao cho Nguyễn Thiếp biên soạn lại và thuyết phục bá quan

cùng bách tính học theo. Em muốn anh ba là người trước nhất học loại chữ
viết này. Nó xuất phát từ những ký tự Latin. Chữ của người Anh Cát Lợi
cũng xuất phát từ đây. Học được nó, anh sẽ phải học thêm tiếng Anh Cát
Lợi nữa. Cũng đơn giản thôi, cái này em biết, em sẽ dạy cho anh. Sau này
anh sẽ là người đảm nhiệm bang giao với phương Tây. Khi đó anh có thể
thỏa chí dong buồm ngao du tam hồ tứ bể.

- Thế cũng đâu có gì đáng để lên mặt với mấy em như chú mày nói lúc

trước.

- Thử nghĩ coi, đứng trước mặt người ta, anh nói mấy câu như “I love

you” hay “Je t’aim” xem. Người ta có phải phục anh rồi không?

- “Ai” cái gì đó với “giơ” cái gì đó, nó nghĩa là gì vậy?

- Câu đầu là tiếng Anh Cát Lợi, câu sau là Phú Lang Sa, đều có nghĩa là

“Anh yêu em”. Anh tỏ tình mà dùng câu này thì là số một.

- Hờ… hờ… thế à? Thế thì được. Ha… ha… Quang Thùy cũng lắc đầu

với cậu em này. Nói đi cũng phải nói lại. Mấy anh em tuy hay tranh cãi
nhau, nhiều lúc đến nảy lửa nhưng trong tâm mình, họ yêu thương nhau hết
mực.

- Còn anh, chú tính thế nào đây? Thùy cũng lên tiếng hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.