CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 137

khiến nàng vui vẻ, vậy mà không ngờ, kết quả lại làm cho nàng tức giận.
Bạch Tiểu Hà, có phải bây giờ bất kể ta có làm điều gì cũng không thể bù
đắp lại sự tổn thương ta đã gây ra cho nàng khi xưa, cũng không thể lại
nhìn thấy nàng mỉm cười hạnh phúc với ta một lần nữa phải không…”.

Giọng nói hắn khàn khàn, ngón tay lạnh băng, đôi môi nhợt nhạt. Có lẽ

khi bị bệnh, dù nhiều dù ít thì người ta cũng sẽ để lộ sự yếu đuối mà ngày
thường vẫn cố che giấu. Càng là người kiên cường, càng lộ ra nhiều hơn.
Bởi vì cái gọi là kiên cường đó chẳng qua chỉ là tầng tầng lớp lớp thành trì
do người đó tự tạo ra để bảo vệ mình, một khi có vết nứt sẽ lập tức sụp đổ.

Từ trước đến giờ Bạch Hạ chưa từng thấy Lâm Nam như vậy, cũng chưa

từng nghĩ tới cái người lúc nào cũng bất cần đời, chuyện gì cũng không
thèm để tâm lại có một khoảnh khắc yếu ớt nhường này.

“Huynh đừng như vậy… Ta vui lắm, thật sự vui lắm mà… huynh xem đi,

cây tuyết liên thượng hạng như vậy, có thể bán được bao nhiêu, bao nhiêu
là tiền đó…”

Mấy lời an ủi lung tung lộn xộn của Bạch Hạ khiến Lâm Nam cười sang

sảng, kéo theo sau đó là một trận ho dữ dội, hắn nằm ngửa mặt lên rồi ấn
tay vào ngực, thở dốc không ngừng.

Thấy tâm trạng hắn lên xuống thất thường nên trên trán chảy ra nhiều mồ

hôi, Bạch Hạ vội cầm khăn lên lau giúp, ngón tay vô tình chạm đến làn da
nóng như lửa của hắn, trong lòng nàng bất giác thấy buồn phiền.

“Bạch Tiểu Hà, hôm nay nàng có thể tới nhanh thế này, thật ra ta cảm

thấy rất ngạc nhiên, cũng rất vui mừng…” Lâm Nam dần dần ngừng cơn ho
suyễn, nghiêng đầu yên lặng nhìn nàng: “Bởi vì ít ra thì cũng có nghĩa là
nàng vẫn còn chút quan tâm đến ta, đúng không?”.

Bạch Hạ nghe xong sững người, đột nhiên nhớ tới mục đích mình đến

đây. Nàng từ từ rút tay về, cúi đầu hàm hồ đáp một tiếng, cuối cùng mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.