CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 140

Trong lúc đầu óc đang quay cuồng, chỉ nghe thấy tiếng nói hơi khàn mà

biếng nhác của Lâm Nam vang lên: “Tiêu huynh không cần để ý, dân
phong Bắc Tề ta chất phác, không câu nệ tiểu tiết, không có nhiều phép tắc,
lễ nghi giống như Đại Sở các huynh, cho nên dù đến chơi bất kỳ lúc nào
cũng đều được hoan nghênh như khách quý. Tiêu huynh mời ngồi… Ôi
trời, xin lỗi, ta quên mất, Tiêu huynh lúc nào cũng mang theo ghế riêng.
Vậy thôi Tiêu huynh cứ tự nhiên nhé!”.

Cái gì mà chất phác? Cái gì mà không câu nệ? Cái gì mà không có phép

tắc? Cái gì mà không có lễ giáo? Hơn nữa, tại sao phải lôi chuyện Tiêu Sơ
không tiện đi lại vào đây mà nói? Tên này ăn nói cái kiểu gì vậy không biết
nữa!

Nghe mấy lời vừa khiếm nhã vừa bất kính của hắn, Bạch Hạ vốn đang

xấu hổ liền chuyển thành phẫn nộ, giơ tay thụi cho hắn một cú ở bên sườn,
nhân lúc hắn đau đớn mà thoát ra khỏi sự kìm hãm, nàng vội vàng bò
xuống giường.

Nàng hoảng loạn ngẩng đầu lên, vừa đúng đối diện với khuôn mặt lạnh

nhạt và đôi mắt thâm sâu của Tiêu Sơ, thế là nàng bỗng cảm thấy chột dạ
vô cớ, vội lảng tránh ánh mắt y, nhưng lại chẳng có chỗ nào để trốn.

Tiêu Sơ cứ như thể không hề cảm thấy không khí đang khó xử, cũng

chẳng vì lời nói của Lâm Nam mà không vui, vẫn khiêm tốn lễ độ mỉm
cười: “Cửu điện hạ không cần phải phí tâm tiếp đón ta đâu, chẳng qua ta
nghe nói thân thể điện hạ không khỏe, nên mới qua thăm hỏi. Bây giờ xem
ra, điện hạ chỉ thấy đôi chút khó chịu trong người, thật may mắn quá!”

Lâm Nam cắn răng xoa xoa chỗ bị thương, dùng giọng mũi nghèn nghẹt

trả lời: “Vì chút bệnh nhỏ này mà phải phiền đến Tiêu huynh, có điều cũng
may là thân thể ta từ trước đến giờ đều khỏe mạnh, da thô thịt dày, bằng
không sao có thể hưởng thụ nổi ân huệ giai nhân không giống ai của Bạch
Tiểu Hà đây?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.