CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 142

“Tuy đây cũng chỉ là mấy món điểm tâm bình thường, không có gì đặc

biệt, nhưng dù sao cũng chứa đựng một phần tâm ý của họ, ta nghĩ, tốt hơn
hết vẫn không nên lãng phí đâu!”

“Họ…”

“Nghe nói, nguyên liệu do chính tay phụ thân và Hoàng thượng tự mình

lựa chọn, mẫu thân và muội muội đích thân xuống bếp nấu, còn nói rõ là họ
làm vì muội nữa”

Dường như Bạch Hạ chỉ còn sót lại chút khả năng lặp lại lời nói: “Vì

muội…”

“Đúng đấy, ta còn chưa có phúc phần được hưởng thụ sự đãi ngộ này

đâu”, Tiêu Sơ mỉm cười lắc đầu, rồi xoay qua thi lễ tạ lỗi với Lâm Nam:
“Người ta thường nói của ít lòng nhiều, đây chỉ là chút tâm ý chân thành
của người nhà ta, xin Cửu điện hạ bỏ quá cho”.

Không biết từ lúc nào Lâm Nam đã ngồi thẳng dậy dựa vào đầu giường,

trên khuôn mặt đã không còn vẻ cao ngạo giễu cợt như trước nữa, thay vào
đó là vẻ ốm yếu mệt mỏi khá rõ rệt, con ngươi màu nâu như được phủ lên
một lớp băng thật dày, giọng nói lạnh lùng nghe có chút chói tai: “Tiêu
huynh sao lại nói mấy lời như vậy, trông ta giống mấy kẻ không hiểu đạo lý
đối nhân xử thế lắm hay sao?”

Tiêu Sơ không để bụng, vẫn cứ cười thật ôn hòa: “Đa tạ Cửu điện hạ

lượng thứ, thân tình quả thật khó mà khước từ, vậy ta và Hạ Hạ xin cáo từ
trước”.

Lâm Nam lạnh mặt không nói gì nữa, có điều thân thể càng ngồi thẳng

hơn, đôi môi cương nghị không chút huyết sắc mím chặt.

Cuối cùng Bạch Hạ, người được y chỉ mặt gọi tên vô cùng thân thiết đó

cũng định thần lại, khi bước đi nàng bỗng cảm thấy dưới chân hình như hơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.