CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 184

Lâm Nam híp đôi mắt phượng: “Người quản ta nhiều quá rồi đấy!”.

“Thuộc hạ chỉ muốn nhắc nhở chủ thượng, so với nam tử khi nữ nhân rơi

vào lưới tình, đích thực họ yêu sâu đậm hơn, thậm chí sẽ bất chấp tất cả.
Thế nhưng một khi đã hạ quyết tâm chặt đứt tơ tình thì còn nhẫn tâm, tuyệt
tình hơn rất nhiều. Đó chính là lý do vì sao, khi kết thúc một cuộc tình, nữ
nhân luôn đoạn tuyệt rất sạch sẽ, triệt để, không có chút lưu luyến gì, mà
nam nhân thì vẫn vấn vương tơ lòng, khó quên tình cũ.”

“Vậy sao…” Lâm Nam nhấc chân bước lên bậc thang: “Cho dù nàng ấy

dứt tình rồi, ta cũng sẽ khiến cho nàng ấy phải nối lại. Nàng ấy là người ta
yêu nhất, cũng là người duy nhất ta từng yêu. Vì nàng ấy, ta đã phải trả giá
nhiều như vậy, ta sẽ không bao giờ cho phép nàng ấy ở cạnh tên nam nhân
nào khác! Huống hồ, một tên sắp chết đến nơi, dựa vào cái gì mà đòi tranh
với ta!”.

Nói đến câu cuối cùng, vừa đúng tới trước mặt nữ tử từ đầu đến cuối chỉ

lạnh nhạt cúi đầu, hắn vươn tay nâng chiếc cằm thon mảnh của nàng ta,
khoé miệng nhếch lên hàm chứa chút thâm trầm: “Còn về cái mà ngươi gọi
là vấn vương tơ lòng, khó quên tình cũ, nghĩ cách mà chứng minh cho ta
thấy, ta rất có hưng thú được mở mang thêm tầm mắt đấy”.

“Vâng, chủ thượng.” Nữ tử ngước mắt lên, đối mặt với khí thế mạnh mẽ,

một thân thể hoàn toàn trần trụi, trong đôi mắt nhạt màu vẫn không hề gợn
sóng.

Thời tiết ở Khôn Thành luôn luôn thay đổi thất thường, buổi sáng trời

quang mây tạnh, khi ra khỏi quân doanh cũng là lúc ráng chiều phủ khắp
bầu trời. Tiêu Sơ không hề nghĩ rằng mình vừa mới vào thành thì mây đen
ùn ùn kéo đến, trời tưởng chừng nhưu sắp sửa mưa to vậy.

Tiêu Sơ không khỏi cảm thấy hơi hối hận, sớm biết như vậy thì y đã

không từ chối để tống binh phái xe ngựa đưa mình về, hậu quả của việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.