CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 207

Lâm Nam mặc áo gấm hoa lệ, kẹp chiếc quạt nạm vàng trên ngón tay cái,

tiêu sái quay quay mấy vòng, đứa mắt nhìn xung quanh tiệm mỳ thô sơ, tứ
bề lộng gió, mở miệng châm chọc: “Đang mùa đông lạnh ngắt sao lại chạy
ra ngoài này? Cũng đâu phải muội không biết muội ăn chậm chẳng khác
nào con rùa, tô mỳ còn chưa ăn hết đã nguội rồi, nàng không sợ lát nữa bị
tiêu chảy sao?”.

Bạch Hạ nhanh nhẹn phân bát mỳ nóng hổi thành hai phần, tựa như

không để tâm đến lời y mà trả lời: “Cho nên vừa rồi huynh mới giành lấy
phần mỳ còn lại của ta mà ăn đúng không?”

Lâm Nam thu quạt lại, cười hì hì nhướn người về phía trước “Nàng đã

hiểu được ý tốt của ta rồi, thế nàng có chút xíu cảm động nào không?”.

Bạch Hạ trả lời quả quyết, không hề do dự: “Không!”.

Lâm Nam ôm ngực, làm như vô cùng đau lòng: “… Bạch Tiểu Hà, từ khi

nào nàng lại trở nên lòng dạ sắt đá như thế?”

“Bát mỹ thịt bò của ta vốn là một đại gia đình hòa thuận thương yêu

nhau, vậy mà lại bị huynh hại chúng cho không thể nào đoàn viên trong
bụng ta, tự dưng chúng lại bị chia cắt hai nơi. Tạo nên một nghiệp chướng
lớn như vậy, huynh còn muốn khiến ta cảm động ư? Huynh có nhân tính
không thế?”

“…”

Trông thấy Lâm Nam nghẹn lời, tâm trạng Bạch Hạ lại càng vui vẻ hơn.

Nàng lúc lắc đầu lấy đũa gắp một sợi mỳ dài thật dài lên.

Nhìn dáng vẻ ngốc nghếch giơ cao tay, nghiêng đầu cúi xuống ăn mỳ của

nàng, Lâm Nam không nhịn nổi bật cười lớn, rồi khi thấy nàng không cẩn
thận run tay, hai sợi mỳ liền rơi xuống tô, vài giọt canh nóng bắn lên trên
má, hắn lại không nén nổi bất đắc dĩ thở dài. Một tay lau đi nước canh trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.