CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 216

nàng lập tức nhíu chặt: “Thật đúng là liều lĩnh! Sao lại có người không biết
quý trọng bản thân đến mức này chứ?!”.

Tiêu Sơ đang định nói gì đó thì chuyển ánh nhìn, thấy Lâm Nam đang

đứng sát ngay phía sau Bạch Hạ nên bèn ôm quyền thi lễ: “Xem ra bệnh
tình của điện hạ đã khỏe nhiều rồi”.

“Đa tạ Hầu gia quan tâm, đáng tiếc là tuy ta đã khỏe rồi, nhưng quý thể

của Hầu gia cũng bất an, không biết có phải do bệnh trên người ta chạy hết
qua bên Hầu gia rồi không nhỉ?”, Lâm Nam cười lớn, phóng khoáng ôm
quyền nói: “Vừa nãy ta chỉ nói đùa thôi, mong Hầu gia đừng cho là thật,
nghe nói thân thể huynh không khỏe cho nên ta mới qua thăm, nhưng bây
giờ xem ra cũng không có trở ngại gì lắm”.

“Ta vốn chỉ vô tình bị phong hàn thôi, đâu có đáng nhắc tới”, ánh mắt

Tiêu Sơ quét qua cẩm bào đang khoác trên người Bạch Hạ, giọng nói thản
nhiên hàm chứa ý cười: “Nhưng cũng may có người dốc lòng chăm sóc,
nếu không ta chắc chắn sẽ không thể hồi phục mau như vậy được đâu”.

Lâm Nam nghiến răng, quyết định từ giờ khắc này hắn sẽ bắt đầu căm

thù màu tím. Bởi vì lần đầu tiên gặp Tiêu Sơ, y cũng mặc y phục màu này.

Tóm lại phàm là những thứ kẻ địch thích hắn đều căm thú hết, chỉ trừ

Bạch Tiêu Hạ…

Bạch Hạ nghe xong hé môi cười: “Phần công trạng này hoàn toàn xứng

đáng với công sức muội bỏ ra, cho nên không khách khí đâu. Được rồi,
được rồi, nơi này gió lùa, đừng đứng hàn huyên nữa, có chuyện gì vào
phòng rồi hẵng nói”.

Tiêu Sơ lúc này mới chú ý tới đôi mắt vẫn còn sưng đỏ của nàng, hơn

nữa lúc nói chuyện còn mang theo giọng mũi, y hơi sững người, định mở
miệng hỏi thì tùy tùng từ bên trong nhà chạy ra: “Hầu gia, đồ đạc đã cầm
đủ cả rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.