CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 243

“Chưa, ngày hôm nay ta vẫn chưa gặp huynh ấy…”, Bạch Hạ nghĩ ngợi

rồi nói: “Vậy… Tranh Ngôn có đi không?”.

“Chắc là không đi. Trên thư chỉ nhắc tới việc ta đi đón cô. Tiêu soái bận

lắm, làm gì có thời gian rảnh mà đi xem mấy thứ này?”, Mạnh Lãng
nghiêng người làm tư thế nhường đường: “Xe ngực đã chuẩn bị cả rồi,
chúng ta phải đi suốt đêm mới được, nêu không sẽ bỏ lỡ rất nhiều cuộc đấu
hấp dẫn đấy”.

Bận, không rảnh.

Bận ở bên nữ tử váy đỏ kia cho nên mới không rảnh chứ gì? Vừa nãy

nàng ta đã úp sấp trên chân y rồi.

Bạch Hạ đứng yên tại chỗ, do dự một lát rồi nói: “Ta… ta đột nhiên

không muốn đi nữa”.

“Tại sao?” Mới đầu Mạnh Lãng chỉ hơi ngạc nhiên thôi, nhưng sau đó

ánh mắt vô tình liếc sang bên cạnh, mới chuyển sang vô cùng ngạc nhiên
mà “Ớ?” lên một tiếng.

Bạch Hạ theo đường nhìn của hắn mà xoay người lại, có điều nàng cũng

không tỏ ra quá mức kinh ngạc, mà chỉ hơi sửng sốt một chút thôi.

Bởi đây không phải đường lớn nên sau khi trời tối, người qua lại rất ít,

hai bên đường hâu như chỉ còn ánh đèn leo lắt chiếu xuyên qua lớp cửa sổ
của các hộ dân và hiệu buôn, khiến cho vầng trăng khuyết cong cong treo
trên bầu trời càng sáng chói mắt hơn.

Sau một thoáng kinh ngạc, Mạnh Lãng liền sải bước về phía trước, ôm

quyền cúi mình hành lễ với Tiêu Sơ vừa ra khỏi ngã rẽ: “Tiêu soái, thuộc hạ
vừa mới tìm được Bạch cô nương, chuẩn bị lập tức xuất phát”.

Tiêu Sơ mỉm cười gật đầu: “Được, trên đường đi nhớ phải cẩn thận”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.