CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 263

đằng xa kia thản nhiên đứng xem.

Cho dù là người thông minh tuyệt đỉnh, tinh thông mưu lược như Tiêu

Sơ, mới đầu vừa nhìn thất tình cảnh này cũng chỉ có thể giương mắt đờ
đẫn, chỉ sợ y nghĩ nát óc cũng chưa chắc đã hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện
gì mà lại có cảnh tượng kỳ dị đến như vậy.

Cũng may, Tiêu Sơ không phải suy nghĩ quá lâu, bởi vì khi vừa nhìn thấy

khuôn mặt của y ló ra từ trong chiếc xe ngựa vừa phi như bay đuổi kịp tới
nơi, Mạnh Lãniếng rồi chạt bổ lại, kéo tay áo Tiêu Sơ, nước mắt nước mũi
chảy ròng ròng, trông đau khổ, buồn bã, oan ức và đáng thương biết bao
nhiêu...

“Ngươi...”, Tiêu Sơ trầm mặc, sau đó quan sát hắn từ đầu đến chân rồi

dùng một giọng điệu ngập ngừng, không chắc chắn lắm hỏi: “Bị ai đó ăn
hiếp phải không?”.

Mạnh Lãng nghẹn ngào thút thít không nói nên lời, đành phải vừa khóc

vừa chỉ về phải Bạch Hạ đang chậm rãi đứng dậy.

“Muội ấy? Là muội ấy ăn hiếp ngươi sao?”

Mạnh Lãng cố sức gật đầu, Tiêu Sơ hoàn toàn nghẹn lời luôn.

Bạch Hạ thong thả đi tới gần, gãi đầu, cười bẽn lẽn: “Thật ngại quá, ta

cũng không biết uy lực của loại thuốc bột này lại lớn như vậy. Hai ngày
trước ta vừa mới chế ra, vẫn còn chưa kịp thử nghiệm gì cả, cho nên khó
tránh khỏi không điều chỉnh được liều lượng...”.

Tiêu Sơ dò hỏi: “Thuốc bột gì?”.

“Chính là thứ khiến cho người ta không kìm nén được chảy nước mắt đó,

ngoài dùng để chọc phá người khác ra thì thực chất nó cũng chẳng có công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.