CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 28

Doãn Lạc chần chừ một chút, trên khuôn mặt thoáng hiện lên vẻ khó

hiểu: “Tiêu phu nhân nhờ tiểu nữ nhắn lại với công tử rằng, chân không
tiện vẫn còn có hông”.

Tiêu Sơ sững người, tức thì giống như bị nghẹn, quay mặt đi, dùng tay áo

che miệng ho khan không ngừng.

Doãn Lạc thấy thế liền sợ hãi, muốn tiến lên phía trước xem sao lại ngại

nam nữ thụ thụ bất thân. Đang đứng chôn chân tại chỗ ngập ngừng lo lắng
thì cơn ho của Tiêu Sơ đã dần lắng xuống, y thở gấp một chút rồi mới áy
náy nói: “Tiêu mỗ nhất thời thất lễ, để Doãn tiểu thư chê cười rồi. Đi đường
vất vả, mời tiểu thư về phòng dành cho khách nghỉ ngơi trước, dùng bữa
xong chúng ta lại nói tiếp được chứ?”.

Tuy y hỏi bằng giọng điệu ôn hòa, nhưng trong lời nói lại toát ra sự uy

nghiêm, khiến người khác không thể nào làm trái ý. Hơn nữa, tất cả dũng
khí mà Doãn Lạc tích lũy suốt dọc đường đi đều đã tiêu hao gần hết, nên
cũng cần chút thời gian để bình tĩnh lại, thế là nàng ta bèn tạm thời cáo từ,
theo nha hoàn lui xuống.

Sau khi Doãn Lạc rời đi, Tiêu Sợ lại không kìm được, ho thêm chút nữa,

rồi mới cất tiếng gọi: “Tứ Muội”.

Lời vừa dứt, hán tử gương mặt chữ điền mang bộ râu quai nón liền thình

lình xuất hiện không một tiếng động cứ như thể vừa từ trên trời rơi xuống
vậy: “Công tử”.

“Ngươi đi lấy thư tín từ Giang Nam và kinh thành gửi đến trong hai

tháng nay mang đến đây cho ta. Ta muốn xem ngay.”

“Dạ”, sau khi nhận mệnh lệnh, hắn xoay người một cái, chớp mắt liền

biến mất tăm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.