CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 348

Một dãy năm căn phòng trúc rộng lớn, bên trong đặt những giá sách cao

ngất ngưởng, lại chất đầy các loại sách.

Người trong nhà, cả Tô Tử Chiêu đều cho rằng nàng vào đó xem mấy

loại nhàn thư như thoại bản(*), du ký về các nơi hoặc là về các nhân vật dã
sử. Họ chỉ nghĩ rằng tiểu nha đầu này hiếu kỳ, cũng không để ý tới nàng.

(Thoại bản: một loại hình tiểu thuyết Bạch thoại ra đời từ thời nhà Tống)

Nhưng thật ra thứ nàng xem lại là y thư, hơn nữa đại đa số đều ghi chép

về các loại bệnh khó chữa, thậm chí là những loại bệnh lạ chưa từng nghe,
chưa từng thấy bao giờ, còn có mấy quyển bị thất lạc ngay cả “Tàng Thư
Các” của Bạch gia cũng không có.

Bởi vì nàng phát hiện ra, Tô Tử Chiêu rất thích mấy loại sách này,

thường cầm trên tay xem đi xem lại nhiều lần, có quyển còn bị hắn lật rách
nát hết cả, bởi vậy nàng cũng muốn xem, cũng muốn thích chúng.

Cũng giống như Tô Tử Chiêu thích ăn bánh quả phỉ nên nàng cũng thích

ăn, hơn nữa nàng còn len lén học cách làm, chờ đến tuổi cập kê, trở thành
thê tử của hắn rồi nàng sẽ làm cho hắn ăn, tạo cho hắn một sự ngạc nhiên
thú vị…

Là người của Bạch gia, cho dù không học hành gì nhưng từ nhỏ đã được

làm quen với y thuật nên những kiến thức thông thường về y thuậtcăn bản
nàng đều biết. Bạch Hạ xem nhiều sách về những căn bệnh kỳ lạ đó, dần
dần lại nảy ra ý muốn biết cách chữa trị, thế là nàng bắt đầu suy nghĩ cách
điều chế thuốc, phối thuốc.

Nàng chưa hề chính thức bái sư xin chỉ bảo, cứ tự mình mầy mò. Người

khác nhìn thấy, tất nhiên chỉ cho rằng nàng nhất thời nổi hứng nghịch ngợm
nên vẫn cứ để kệ nàng, nàng vui vẻ là được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.