CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 369

Y biết rằng chuyện này rất bình thường, y cũng biết suy nghĩ của mình

thật nực cười, y biết dù Tô Tử Chiêu đối với Bạch Hạ không chỉ mang tình
cảm huynh muội đơn thuần, thậm chí dẫu cho tâm ý của Bạch Hạ thật sự đã
dao động, mình cũng không nên chỉ ngồi một chỗ mà nhìn, càng không nên
bỏ cuộc mà phải đi giành lấy.

Nhưng, dựa vào cái gì đây?

Đối với Lâm Nam, y vẫn có thể nói rằng, thân thế người này phức tạp,

thê thiếp vô số, tâm tư thâm sâu, hơn nữa động cơ đến với Bạch Hạ không
đơn giản, ít nhiều gì cũng là lợi dụng, nhưng chủ yếu Bạch Hạ rất quyết
tâm cự tuyệt.

Nhưng đối với Tô Tử Chiêu mà nói, hắn là thanh mai trúc mã của Bạch

Hạ, che chở nàng từ tấm bé, đối xử với nàng chẳng những một lòng một dạ,
mà còn có thể gọi là toàn tâm toàn ý, mấy vấn đề kể trên căn bản chẳng thể
tồn tại. Nếu để phó thác cả đời thì còn ai thích hợp hơn Tô Tử Chiêu nữa?

Cả đời...

Chỉ riêng hai chữ này thôi thì y đã không có tư cách đi tranh giành với

người ta rồi.

Y ngẩng đầu nhìn bầu trời mù mịt, nước mưa thấm ướt tóc mai, khiến

cho y bào tím nhạt của y càng đậm màu thêm.

Trước mắt y lại hiện lên cảnh tượng vài hôm trước y vô tình nhìn thấy.

Bạch Hạ đi từ vườn dược thảo trở về, nàng cúi đầu đi rất chậm, bức tường
cao cao bên cạnh che khuất đi ánh tà dương khiến thân hình nhỏ bé, gầy gò
của nàng như bị bao phủ bởi bóng đen vô bờ.

Lúc gần đến cửa lớn, bỗng dưng nàng dừng lại, ngước đầu quan sát xung

quanh, đôi mắt trước giờ luôn linh hoạt giờ lại trống rỗng vô hồn. Qua một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.