CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 47

thư ngất xỉu phải không?Ngươi đúng là cái đồ vô lương tâm lấy oán báo
ơn,quả nhiên là lòng lang dạ sói mà”.

Tiêu Sơ vuốt ve đỉnh đầu của chú sói tuyết đang vì quá phẫn uất mà giụi

y đến mức sắp ngã cả người lẫn xe lăn:”Được,được,được.Ta biết nhất định
không phải Chiến Phong cố ý,nhất định là có lý do”,sau đó y nén cười trách
móc Bạch Hạ:”Cô,chính cô đấy,chỉ biết ăn hiếp Chiến Phong của chúng ta
vì nó không nói được thôi!”.

Tình cảnh này quả thật giống hệt như hai đứa trẻ đang cãi nhau và một

người lớn đang đứng ra giảng hoà.

Bạch Hạ nghiêng đầu nhìn Tiêu Sơ một lát rồi mới nói:”Có ai đã từng

nói rằng đôi lúc huynh giống như một ông cụ non chưa?”.

Tiêu Sơ hơi sửng sốt,sau đó ý cười trên khuôn mặt càng rõ nét

hơn:”Có,muội muội ta cứ luôn nói như vậy đấy”.

“Huynh lớn hơn muội muội huynh nhiều tuổi lắm sao?”.

“Mẫu thân ta nói ít nhất cũng phải cách nhau một tuần hương,có điều

phụ thân thì nói rằng lúc đó mẫu thân vì đau quá nên đã ngất đi rồi nên
không thể tỉnh được,bởi vậy chắc chỉ một thời gian ngắn thôi.”

“...Thì ra hai người là huynh muội song sinh…”.Bạch Hạ tỏ ra ngưỡng

mộ:”Nghe nói sinh đôi cũng di truyền đấy,sau này lúc thê tử huynh lâm
bồn,nhất định huynh phải báo cho ta đến xem để học hỏi đôi chút,ta chưa
từng thấy đâu…”.

Giọng nói của nàng càng lúc càng nhỏ,bởi vì nụ cười của Tiêu Sơ đang

dần dần trở nên miễn cưỡng,song lúc nói chuyện,ngữ điệu của y vẫn bình
thản như thường:”Lại nói bậy rồi,nơi sinh nở làm sao lại có thể để nột cô
nương chưa xuất giá vào?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.