CÂU CHUYỆN NGHĨA ĐỊA - Trang 128

câu hỏi nhằm thẳng vào nó, và ngay cả khi ấy thì câu trả lời của nó cũng rất
ngắn gọn, vô vị, chẳng có gì đặc biệt: thằng bé luôn biến đi trong tâm trí và
ký ức của ta.

"Chị có nghĩ gia đình nó là người cuồng tín
không?" thầy Kirby hỏi lúc ngồi chấm bài trong phòng giáo viên.
"Gia đình ai cơ?" cô McKinnon hỏi.
"Trò Owens ở lớp 8B ấy” thầy Kirby đáp.
"Thằng bé cao lớn, mặt đầy mụn ấy à?"
"Tôi nghĩ không phải. Nó chỉ cao vừa vừa thôi”
Cô McKinnon nhún vai. "Nó thì sao cơ?"
"Tất cả bài vở đều được viết tay” thầy Kirby nói. "Chữ rất dẹp. Kiểu chữ

mà hồi xưa người ta thường gọi là chữ khắc đồng ấy."

"Và như thế có nghĩa gia đình trò ấy là những người cuồng tín vì...?"
"Nó bảo nhà nó không có máy vi tính”
"Còn gì nữa?"
"Nó cũng không có điện thoại”
"Tôi chẳng hiểu vì sao như thế lại có nghĩa rằng gia đình trò ấy là những

người cuồng tín” cô McKinnon nói, kể từ khi nhà trường cấm hút thuốc trong
phòng giáo viên cô đã đổi sang đan móc, và giờ cô đang ngồi đan một chiếc
chăn trẻ con chẳng để cho ai dùng cả.

Thầy Kirby nhún vai. "Nó rất thông minh," thầy nói. "Nhưng có những

thứ nó lại không biết. Và trong môn lịch sử thì nó lại thêm vào những chi tiết
bịa đặt, những chuyện không có trong sách giáo khoa..."

"Ví dụ như chuyện gì?"
Thầy Kirby đã chấm xong bài của Bod và đặt nó xuống cùng những bài

khác. Khi không có ví dụ cụ thể nào trước mặt, thầy bỗng thấy toàn bộ sự
việc trở nên thật mờ mịt và chẳng quan trọng gì. "Chỉ là những chuyện linh
tinh thôi” thầy nói, rồi quên bẵng luôn chuyện ấy. Cũng như thầy đã quên
không ghi tên Bod vào danh sách học sinh. Cũng như tên của Bod không có
trong dữ liệu của nhà trường.

Thằng bé là một học trò gương mẫu, dễ quên và luôn bị mọi người quên

mất, phần lớn thời gian rỗi nó thường ngồi cuối lớp tiếng Anh, nơi đặt những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.