CÂU CHUYỆN NGHĨA ĐỊA - Trang 142

chuyện đó là quá nguy hiểm”

"Tại sao chứ? Khả năng của cậu, kèm với bùa phép của tôi, như thế thừa

sức để chúng không nhận thấy cậu."

"Em đã dính vào một chuyện. Có mấy đứa trong lớp em bắt nạt những đứa

lớp dưới, Em muốn chúng nó dừng lại. Em đã làm chúng nó chú ý đến mình."

Giờ thì Liza đã hiện ra thành một hình mờ ảo trong con hẻm, bước đi bên

cạnh Bod.

"Hắn đang ở đâu đó trong thế giới bên ngoài này, và hắn muốn giết cậu”

cô nói. "Cái kẻ đã giết gia đình cậu ấy. Chúng tôi, những người trong nghĩa
địa, muốn cậu được sống. Chúng tôi muốn cậu đem đến cho chúng tôi những
điều bất ngờ, những điều thất vọng, chúng tôi muốn cậu gây ấn tượng với
chúng tôi, làm chung tôi kinh ngạc. Hãy quay về nhà đi, Bod."

"Em nghĩ là... em đã nói với chú Sìlas những câu không hay. Chú ấy sẽ

giận lắm."

"Nếu ông ấy không quan tâm đến cậu thì cậu không thể làm ông ấy giận

được," cô chỉ đáp lại như vậy.

Lớp lá rụng mùa thu trơn trượt dưới chân Bod và màn sương làm mọi góc

cạnh của khung cảnh xung quanh nó mờ đi. Giờ đây chẳng còn thứ gì rõ ràng
như nó tưởng mấy phút trước nữa.

"Em đã làm phép Mộng du," nó nói.
"Có ổn không?''
"Được ạ," nó nói. "Cũng bình thường."
"Cậu nên kể cho thầy Pennyworth biết. Thầy ấy vui lắm."
"Chị nói đúng” nó đáp, "Em nên làm thế!".
Nó đã đi đến cuối con hẻm, nhưng thay vì rẽ sang bên phải và bước vào

thế giới bên ngoài như đã định, nó lại rẽ trái quay về Phố Chính, con phố sẽ
đưa nó về đường Dunstan, về khu nghĩa địa trên đồi.

"Cái gì thế?" Liza Hempstock hỏi. "Cậu đang làm gì thế?"
"Em về nhà đây” Bod đáp. "Như chị đã bảo."
Những ngọn đèn ở các cửa hiệu hiện ra. Bod ngửi thấy mùi mỡ rán nóng

hổi phả ra từ cửa hàng bán khoai tây chiên ở góc phố. Những phiến đá lát
đường sáng lên lấp lánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.