CÂU CHUYỆN NGHĨA ĐỊA - Trang 185

Nó bị giấu dưới tấm ván sàn” Ông quay sang Bod. "Chàng trai trẻ, chú có
đúng không khi đoán rằng cháu quan tâm đến việc này, đến cái việc khủng
khiếp này, là vì lý do cá nhân?"

Bod gật đầu.
"Chú sẽ không hỏi gì nữa” ông Frost nói và đứng dậy. "Đi nào!" ông bảo

Bod. "Không phải cháu” ông nói với Scarlett. "Bây giờ chú chưa cho cháu
biết được. Chú sẽ cho cậu ấy xem trước. Và nếu cậu ấy bằng lòng thì chú sẽ
cho cả cháu xem nữa. Đồng ý chứ?"

"Đồng ý ạ," Scarlett đáp.
"Bọn chú sẽ không đi lâu đâu” ông Frost nói. "Đi nào, chàng trai”
Bod đứng dậy, ném cho Scarlett một cái nhìn lo ngại. "Không sao đâu” cô

nói, và cố mỉm cười để làm nó yên lòng. "Tớ sẽ đợi cậu ở đây”

Cô nhìn theo bóng hai người khi họ ra khỏi phòng và đi lên cầu thang. Cô

cảm thấy hồi hộp nhưng cũng đầy hy vọng. Cô băn khoăn tự hỏi Bod sẽ biết
được điều gì, và rất vui vì nó sẽ được biết trước. Dù sao thì đó cũng là
chuyện của nó mà. Nó có quyền được biết trước.

º º º

Lên trên cầu thang, ông Frost đi trước dẫn đường.

Bod vừa bước lên những bậc thang tới tầng trên cùng của căn nhà, vừa

nhìn quanh, nhưng nó chẳng thấy có gì quen thuộc. Tất cả đều lạ hoắc.

"Phải lên đến tận tầng áp mái cơ," ông Frost bảo.
Họ trèo lên một đợt cầu thang nữa. Ông Frost nói.
"Chú không - ờ, cháu không cần phải trả lời nếu cháu không muốn, nhưng

mà - ừm, cháu là đứa bé đó có phải không?"

Bod không đáp lại.
"Đây rồi” ông Frost nói. Ông xoay chìa khóa cắm ở cánh cửa trên tầng áp

mái của căn nhà, đẩy cửa mở ra, và họ bước vào.

Căn phòng đó là một cái gác xép nhỏ với trần nhà dốc xuống. Mười ba

năm trước, trong phòng từng có một chiếc nôi. Nó gần như không đủ rộng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.