CÂU CHUYỆN NGHĨA ĐỊA - Trang 36

trèo xuống."

Scarlett đột nhiên cảm thấy cuộc phiêu lưu mạo hiểm không còn hứng thú

cho lắm nữa. Cô bé nói, "Ở dưới ấy thì bọn mình nhìn làm sao được. Tối
lắm."

"Tớ không cần ánh sáng," Bod nói. "Chừng nào tớ còn ở trong nghĩa địa

thì tớ không cần ánh sáng."

"Nhưng tớ cần," Scarlett nói. "Tối lắm."
Bod nghĩ đến những điều nó có thể nói để làm cô bạn yên lòng, ví dụ như

"ở dưới đấy chẳng có gì đáng sợ đâu” nhưng những chuyện về tóc bị bạc và
người chui xuống không bao giờ trở lên khiến cho nó không thể nói những
câu như vậy mà không bị lương tâm cắn rứt, vì thế nó bảo, "Tớ sẽ xuống. Cậu
đợi tớ ở trên này."

Scarlett nhíu mày. "Cậu không nên bỏ tớ lại chứ."
"Tớ sẽ trèo xuống," Bod nói, "để xem có ai ở dưới ấy, rồi sẽ quay lên kể

cho cậu nghe."

Nó quay sang miệng hang, cúi xuống rồi chống hai bàn tay và đầu gối bò

lồm cồm qua. Nó chui xuống một chỗ đủ cao để đứng thẳng lên được và nhìn
thấy những bậc thang đẽo vào nền đá. "Tớ sẽ đi xuống các bậc thang bây giờ
đây," nó nói vọng lên.

"Cầu thang có dẫn sâu xuống dưới không?"
"Tớ nghĩ là có."
"Nếu cậu nắm tay chỉ đường cho tớ, thì tớ sẽ đi cùng cậu” cô bé nói. "Nếu

cậu đảm bảo sẽ không để tớ bị làm sao."

'Tất nhiên rồi," Bod nói, và nó chưa dứt lời thì cô bé đã bò qua miệng hang

đến chỗ nó.

"Cậu đứng thẳng dậy được đấy," Bod bảo. Nó nắm tay cô bé. "Các bậc

thang ở ngay đây thôi. Cậu đưa chân về phía trước là sẽ thấy. Đấy. Rồi, tớ đi
trước nhé."

"Cậu nhìn thấy đường đi thật à?" cô bé hỏi.
'Tối thật," Bod nói. "Nhưng tớ vẫn nhìn được."
Nó dẫn Scarlett xuống cầu thang, đi sâu vào lòng đồi, vừa đi vừa miêu tả

lại mọi thứ nó nhìn thấy. "Các bậc thang dẫn xuống dưới," nó nói. "Làm bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.