CÂU CHUYỆN NGHĨA ĐỊA - Trang 59

Bod đưa mắt nhìn thành phố ấy và cảm thấy kinh hoàng: bao trùm lên nó

là một cảm giác pha trộn giữa ghê tởm với khiếp sợ, giữa kinh hãi với căm
ghét, cùng một nỗi choáng váng khôn cùng.

Quỷ nhập tràng không biết xây dựng. Chúng chỉ là những con vật ăn bám,

những kẻ bới tìm và ăn xác thối. Cái thành phố mà chúng gọi là Thành Quỷ
là nơi chúng đã tìm thấy cách đây rất lâu rồi, chứ không phải do chúng xây
dựng nên. Không ai biết (nếu có con người nào biết về sự tồn tại của Thành
Quỷ) rằng loại sinh vật nào đã dựng nên những căn nhà ấy, đã đục vào đá
những đường hầm và những tòa tháp lỗ chỗ như tổ ong, nhưng có một điều
chắc chắn, đó là không ai khác ngoài bọn quỷ nhập tràng lại muốn sống ở đó,
hay thậm chí là đến gần nơi đó.

Ngay từ con đường bên dưới Thành Quỷ, ngay từ khi còn ở cách một

quãng xa, Bod đã nhận thấy mọi góc cạnh ở thành phố đó đều sai lệch hết -
các bức tường đổ xiên đổ xẹo, dường như thành phố ấy được xây dựng nên
bởi toàn bộ những cơn ác mộng mà nó từng phải chịu đựng, như một cái
miệng khổng lồ với hàm răng chìa ra. Đó là một thành phố được dựng nên
chỉ để rồi lại bị bỏ hoang, một thành phố nơi mọi nỗi sợ hãi, điên dại và kinh
tởm của những sinh vật đã dựng nên nó đều được tạc vào đá. Bọn quỷ nhập
tràng đã tìm thấy nó, thích nó, và gọi nó là quê nhà của chúng.

Quỷ nhập tràng di chuyển rất nhanh. Chúng bò dọc theo lối mòn xuyên

qua sa mạc nhanh hơn cả chim kền kền bay, và Bod bị chúng kéo theo, bị xốc
cao quá đầu trên những cánh tay quỷ khỏe mạnh, bị ném từ con quỷ này sang
con quỷ khác, trong khi nó cảm thấy khổ sở, sợ hãi, và thất đảm, cảm thấy
mình thật ngu ngốc.

Trên đầu chúng, giữa bầu trời đỏ lòm, có những sinh vật gì đó đang chao

liệng trên những đôi cánh lớn màu đen.

"Cẩn thận đấy," Công tước xứ Westminster nói. "Giấu thằng bé đi. Đừng

để bọn dạ điểu bắt được nó. Lũ ăn cắp chết tiệt."

"Đúng thế! Bọn ta ghét lũ ăn cắp!" Hoàng đế Trung Hoa hét lên.
Dạ điểu bay trên bầu trời đỏ rực ở Thành Quỷ... Bod hít một hơi thật sâu,

rồi kêu tướng lên, giống như cô Lupescu đã dạy. Nó phát ra một tiếng kêu
như tiếng đại bàng, từ sâu trong cổ họng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.