CÂU CHUYỆN NGHĨA ĐỊA - Trang 74

Chú Silas đưa tay xoa đầu thằng bé.
Bod hỏi, "Thế còn phù thủy thì sao ạ?"
"Ừ. Đúng thế đấy," chú Silas nói. "Những người tự tử, tội phạm, và phù

thủy. Những người không được xưng tội trước khi chết” Chú đứng dậy, nom
như một bóng đen thẳm tối giữa ánh chiều. "Nói chuyện mãi, chú còn chưa
kịp ăn sáng nữa” chú nói. "Còn cháu thì đã muộn giờ học rồi đấy." Giữa khu
nghĩa địa tranh tối tranh sáng, một tiếng nổ lặng lẽ bùng lên, một khoảng
bóng tối đen thẳm rung rinh chập chờn, và chú Silas biến mất.

Khi Bod đến lăng của thầy Pennyworth thì trăng đã mọc, và thầy Thomas

Pennyworth (người nằm lại đây để rồi sẽ được hồi sinh trong cảnh thiên
đường huy hoàng nhất) đang ngồi đợi nó, không lấy gì làm vui vẻ.

"Trò đến muộn."
"Em xin lỗi, thưa thầy Pennyworth."
Thầy Pennyworth tặc tặc lưỡi. Tuần trước thầy Pen-nyworth đã dạy Bod

về Tâm trạng cùng Tình cảm, và Bod đã quên mất cái nào là cái nào. Nó chỉ
sợ sẽ bị kiểm tra, nhưng thầy Pennyworth lại bảo, "Ta nghĩ đã đến lúc chúng
ta phải học một số điều thực tiễn hơn. Dù sao thì thời gian cũng đang dần trôi
qua."

"Thế ạ?" Bod hỏi.
"Ta e là thế, trò Owens ạ. Nào, phép Tàng hình của trò thế nào rồi?"
Bod đã mong là nó sẽ không bị hỏi câu ấy.
"Cũng ổn ạ," nó nói. "Ý em là, thầy biết đấy."
"Không, trò Owens ạ. Ta không biết. Sao trò không thử làm cho ta xem

sao?"

Tim Bod thót lại. Nó hít một hơi thật sâu, rồi cố hết sức nhắm nghiền mắt

lại và làm mình mờ dần đi.

Thầy Pennyworth không hài lòng chút nào.
"Hừ. Không phải thế. Không đúng tí nào cả. Phải Xuyên thấu và Tàng

hình như người chết vậy. Xuyên qua những cái bóng. Biến thành tàng hình
trong tâm trí người ta. Làm lại lần nữa xem nào”

Bod gắng sức hơn chút nữa.
"Trông trò vẫn rõ rành rành như cái mũi trên mặt trò ấy," thầy Pennyworth

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.