CÂU CHUYỆN NGHĨA ĐỊA - Trang 79

"Ồ," Bod nói. "Như thế tức là chị không phải là phù thủy."
Cô gái đưa cặp mắt ma mờ ảo nhưng sáng trong nhìn nó rồi nhoẻn miệng

cười. Trông cô vẫn giống yêu tinh, nhưng giờ thì là một con yêu tinh xinh
xắn, và Bod nghĩ rằng cô chẳng cần đến bùa mê cũng vẫn có thể thu hút được
anh chàng Solomon Porrit kia, chỉ cần nụ cười ấy thôi. "Nói vớ vẩn. Tất
nhiên tôi là phù thủy rồi. Chúng đã biết được điều đó, khi chúng cởi trói cho
tôi khỏi chiếc ghế hình phạt và ném tôi lên bãi cỏ của làng, chín phần chết
một phần sống, khắp người đầy rêu và bùn đất hôi thối. Tôi trợn mắt lên và
nguyền rủa tất cả bọn chúng, tất cả những kẻ có mặt trên bãi cỏ làng sáng
hôm ấy, nguyền rằng chúng sẽ không bao giờ được yên nghỉ trong mồ. Tôi
rất ngạc nhiên khi thấy lời nguyền ấy đến một cách dễ dàng tới mức nào.
Giống như là khiêu vũ vậy, chân ta có thể bắt nhịp được với một điệu nhạc
mới mà tai ta chưa hề nghe, đầu óc ta chưa hề biết, và cứ thế nhảy nhót cho
đến tận bình minh." Cô đứng lên, xoay tròn, vung chân lên, hai bàn chân trần
trắng muốt dưới ánh trăng. "Tôi đã nguyền rủa bọn chúng như thế đấy, bằng
hơi thở cuối cùng trong cổ họng đầy nước ao của tôi. Và rồi tôi chết. Chúng
thiêu xác tôi trên bãi cỏ cho đến khi tôi chỉ còn là một đống than đen xì, rồi
chúng hắt tôi vào một cái hố trên khu Nghĩa địa Bần cùng, chẳng có lấy một
hòn đá để đánh dấu tên tuổi” Chỉ đến lúc ấy cô mới ngừng lại, và có vẻ buồn
bã trong thoáng chốc.

"Thế có ai trong số họ được chôn trong nghĩa địa không?" Bod hỏi.
"Không một ai," cô gái nháy mắt nói. "Vào thứ Bảy sau ngày chúng dìm

chết và thiêu xác tôi, ông Porringer nhận được một tấm thảm gửi từ tận thành
London, đó là một tấm thảm rất đẹp. Nhưng hóa ra trong tấm thảm ấy còn có
một thứ khác ngoài những sợi len dày dệt khéo, bởi vì giữa những họa tiết
của tấm thảm là mầm dịch hạch, và đến thứ Hai, năm người trong số chúng
đã ho ra máu, còn da chúng đen xì như da tôi khi chúng lôi tôi ra khỏi đống
lửa. Một tuần sau thì bệnh dịch đã lan ra gần hết cả làng, vậy là chúng phải
ném bừa những cái xác xuống một cái huyệt chung được đào ngoài làng rồi
lấp kín lại."

"Tất cả mọi người trong làng đều chết hết ạ?"
Cô gái nhún vai. "Tất cả những kẻ đã đứng xem tôi bị dìm chết và bị thiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.