CÂU CHUYỆN NGHĨA ĐỊA - Trang 85

đồ (ngay cả bản thân Abanazer cũng không dám chắc phần nào là chính), thu
hút đủ loại người kỳ lạ, kẻ muốn mua đồ, kẻ cần bán thứ gì đó.. Abanazer
Bolger mua bán mọi thứ trong cửa hàng một cách chính đáng, nhưng việc
kinh doanh không chính đáng của lão còn phát đạt hơn, lão mua các thứ có
được bằng những cách không lấy gì làm lương thiện, rồi lại êm ái tuồn chúng
đi đường khác. Việc kinh doanh của lão giống như một tảng băng vậy. Chỉ có
cái cửa hiệu nhỏ bụi bặm này là nổi trên bề mặt mà thôi. Phần còn lại thì
chìm bên dưới, và Abanazer Bolger muốn giữ nguyên nó như vậy.

Abanazer Bolger đeo một cặp kính dày cộp, trên mặt lúc nào cũng có vẻ

hơi ghê ghê, tựa hồ lão vừa nhận ra rằng món sữa pha trà của mình đã bị
chua, và miệng lão không thể quên được cái vị chua ấy. Vẻ mặt ấy rất có lợi
cho lão mỗi khi người ta muốn bán thứ gì đó cho lão. "Thật thà mà nói thì nó
chẳng đáng giá mấy," lão sẽ nhăn mặt mà nói vậy. "Nhưng tôi sẽ trả cho ông
bạn một cái giá phải chăng, vì vật này có giá trị tình cảm." Nếu bạn muốn có
được thứ gì đó từ Abanazer Bolger, và cũng nhận được một thứ tương đương
thế, thì bạn quả là may mắn.

Một cửa hiệu như của Abanazer Bolger thu hút nhiều hạng người kỳ dị,

nhưng thằng bé bước vào cửa hàng sáng hôm đó là một trong những kẻ kỳ dị
nhất mà Abanazer có thể nhớ được trong suốt cả quãng đời chuyên lừa gạt tài
sản của những kẻ kỳ dị. Trông nó khoảng chừng bảy tuổi, và mặc bộ quần áo
nom như mượn của ông nội. Người nó bốc mùi như một cái nhà kho. Nó có
mái tóc dài bờm xờm, và vẻ mặt nghiêm trang như đưa đám. Tay nó thọc sâu
vào túi cái áo khoác nâu cáu bẩn, nhưng mặc dù không nhìn thấy tay thằng
bé, Abanazer vẫn có thể nhận ra một vật gì đó đang được nắm chặt - một
cách đầy che chở - trong bàn tay phải của nó.

"Xin lỗi ông” thằng bé nói.
"Được rồi, được rồi, chú nhóc," Abanazer Bolger cảnh giác đáp lại. Trẻ

con, lão thầm nghĩ. Hoặc là chúng vừa thó được cái gì, hoặc là chúng muốn
đem đồ chơi đi bán. Nhưng dù là cái gì đi chăng nữa thì lão vẫn thường từ
chối. Cứ thử mua đồ bọn trẻ ăn cắp được mà xem, rồi thì chẳng mấy chốc sẽ
bị một ông bố bà mẹ phẫn nộ nào đó buộc tội vì đã trả Johnnie hoặc Matilda
bé bỏng có mười bảng cho chiếc nhẫn cưới của họ. Lũ trẻ bao giờ cũng gây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.