CÂU CHUYỆN NGHĨA ĐỊA - Trang 95

Hai lão già tiến vào căn phòng nhỏ, và Bod đứng im phăng phắc ở giữa,

trong bụng nhớ kỹ bài học của thầy Pennyworth. Nó không hề phản ứng hay
cử động. Nó để cho cái nhìn của hai lão già lướt qua mà không thấy nó.

"Rồi chú mày sẽ phải ước là chú mày đã chui ra khi ta gọi," Bolger nói, rồi

lão đóng cửa lại. "Được rồi” lão bảo với Tom Hustings. "Ra đứng chắn ở cửa
kia, không cho nó chạy thoát". Và lão đi quanh phòng, tìm kiếm đằng sau các
đống đồ, khó nhọc cúi người xuống để nhòm vào gầm bàn. Lão đi ngay qua
chỗ Bod để mở tủ. "Giờ thì ta trông thấy chú mày rồi!" lão hét lên "Chui ra
đi!"

Liza cười khúc khích.
"Cái gì thế?" Tom Hustings quay ngoắt lại hỏi.
"Tôi chẳng nghe thấy gì hết” Abanazer Bolger nói.
Liza lại bật cười. Rồi cô chụm môi thổi một cái, phát ra một âm thanh mới

nghe thì như tiếng huýt sáo, rồi chuyển thành một tiếng gió hú xa xăm.
Những bóng đèn điện trong căn buồng nhỏ chập chờn, kêu lên xì xì rồi tắt
ngóm.

"Cái cầu chì chết tiệt," Abanazer Bolger nói. "Đi thôi. Thật là mất thời

gian."

Chiếc chìa khóa lại kêu đánh tách trong ổ, và Liza cùng Bod chỉ còn lại

một mình trong phòng.

º º º

"Nó chạy trốn mất rồi," Abanazer Bolger nói. Giờ thì Bod có thể nghe thấy
tiếng lão vọng qua cánh cửa. "Cán phòng kín như thế. Nó không thể trốn vào
đâu được. Nếu nó đang trốn trong đó thì chúng ta đã trông thấy rồi."

"Cái người tên Jack ấy sẽ không hài lòng đâu."
"Ai sẽ nói cho ông ta biết chứ?"
Im lặng một thoáng.
"Này. Tom Hustings. Cái trâm biến đi đâu rồi?"
"Hử? Cái trâm ấy à? Ở đây. Tôi để nó vào đây cho an toàn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.