CÂU CHUYỆN NGHĨA ĐỊA - Trang 99

Chớp lóe sáng trên nền đường rải sỏi.

Bod lao qua màn mưa trong khu phố cổ, leo lên ngọn đồi, chạy về phía

nghĩa địa. Buổi chiều xám xịt mây đã nhanh chóng tối sầm lại khi nó bị nhốt
trong căn buồng kho, và nó không ngạc nhiên chút nào khi một bóng dáng
quen thuộc hiện ra dưới ngọn đèn đường. Bod ngần ngừ dừng lại, và một
mảng bóng đêm đen thẳm như nhung chập chờn hiện ra thành hình người.

º º º

Chú Silas đứng trước mặt nó, tay khoanh lại. Chú sốt ruột bước về phía trước.

"Thế nào?" chú hỏi.
Bod nói, "Cháu xin lỗi, chú Silas."
"Chú rất thất vọng về cháu, Bod ạ," chú Silas nói, và chú lắc đầu. "Chú đã

đi tìm cháu từ lúc thức dậy. Khắp người cháu đầy mùi rắc rối. Và cháu biết là
cháu không được phép ra ngoài, không được phép đặt chân vào thế giới của
người sống kia mà."

"Cháu biết ạ. Cháu xin lỗi." Nước mưa tuôn rơi trên mặt thằng bé như

nước mắt.

"Trước hết, chú phải đưa cháu về nhà an toàn đã." Chú Silas đưa tay ra

quấn thằng bé vào trong áo choàng của mình, và Bod cảm thấy mình bay lên
khỏi mặt dất "Chú Silas," nó nói.

Chú Silas không trả lời.
"Cháu đã hơi sợ," nó nói. "Nhưng cháu biết chú sẽ đến cứu cháu nếu mọi

chuyện trở nên quá tệ. Và chị Liza cũng có ở đó nữa. Chị ấy đã giúp cháu rất
nhiều."

"Liza à?" Giọng chú Silas nghe rất gay gắt.
"Chị phù thủy. Ở khu Nghĩa địa Bần cùng ấy ạ."
"Và cháu nói là cô ta đã giúp cháu?"
"Vâng ạ. Nhất là với phép Tàng hình. Cháu nghĩ bây giờ cháu Tàng hình

được rồi."

Chú Silas hừ một tiếng. "Khi nào về đến nhà cháu có thể kể lại hết cho chú

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.