CÂU HỒN NGỌC - Trang 103

"Hóa ra là thế, một phụ nữ mà có thể mở một cửa hàng lớn, lành doanh lại
còn tốt như thế, thật là không đơn giản chút nào..."

"Cậu nếu không mua đồ, xin mời rời đi, đừng gây trở ngại cho chúng tôi tiếp
đón khách hàng."

"Không có, tôi thật sự muốn mua mà.„"

"Nếu cậu nhất định phải nói dối, hãy tìm một lý do nào đó hợp lý một chút,
nếu không cậu ngoại trừ khuôn mặt này ra thì chẳng còn gì hay ho nữa đâu."

Nghe tiếng cười nhạo vang lên bên cạnh, Tô Duy rất muốn đánh người,
đương nhiên, không phải cậu muốn đánh chủ tiệm - cậu không bao giờ đánh
phụ nữ - cho nên có đánh cũng là đánh Thẩm Ngọc Thư đang cười nhạo cậu.

Phía sau cửa hàng vang lên tiếng la hét ầm ĩ làm gián đoạn cuộc đối thoại,
bà chủ nghe thấy tiếng hét thì vẻ mặt trở nên căng thẳng, vội vàng đi vào
trong.

Cùng với tiếng ồn, tấm mành cửa sau bị vén lên, một vị lão gia đầu tóc hoa
râm ngồi trên xe lăn được người hầu đẩy tới, ông thoạt nhìn tuổi đã rất cao,
tinh thần không được tốt lắm, duy chỉ có một điểm thu hút người ta đó là
bím tóc dài đáp trên vai.

Chủ tiệm bước tới ngăn ông lại, nhỏ giọng dỗ dành rất lâu mới khuyên được
ông lão, tự mình đón lấy xe lăn, đẩy ông trở lại phòng trong.

Tô Duy tiến đến bên cạnh Tịch Mai, hỏi: "Vị kia là...?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.