CÂU HỒN NGỌC - Trang 104

"Đó là lão thái gia, cha ruột của bà chủ, bà chủ là người Bát Kỳ, nghe nói
trước kia giàu có lắm, có điều kể từ sau khi sức khỏe của lão thái gia đi
xuống thì một mình bà chủ phải gánh vác tất cả, thật không dễ dàng gì."

"Bà chủ của các cô không kết hôn sao?"

Tịch Mai lắc đầu, nhìn thấy lại có khách tới bèn chạy đi tiếp đón, Tô Duy
còn muốn tìm nhân viên khác tiếp tục dò hỏi, bị Thẩm Ngọc Thư lôi ra
ngoài.

"Sao phải vội như vậy? Tôi còn chưa hỏi xong mà."

"Chúng ta tới đây để điều tra vụ án, không phải tới để ve vãn phụ nữ."

"Việc giao lưu tình cảm ở mức độ thích hợp là cần thiết, cậu không thấy vừa
rồi tôi đã thu thập được rất nhiều thông tin à?"

"Có liên quan gì đến vụ án của chúng ta sao?"

Tô Duy nghẹn lời, Thẩm Ngọc Thư hất cằm, tỏ ý bảo Tô Duy đi theo mình.

Tô Duy đi theo phía sau, thở dài: "Tôi biết là tôi quá đẹp trai, cho nên người
nào đó thấy tôi được các cô gái ưu ái như vậy bèn không tránh được đố kỵ,
đây cũng là chuyện thường tình."

"Muốn tôi đố kỵ với cậu, trừ phi đầu tôi bị đập vào cửa."

"Cậu nhất định phải nói lời cay nghiệt như vậy sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.